12.07.2015 Views

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Ngày 9 tháng 5 hoàn tất một điều kinh sợ mà Bạch Lê hằng tưởng ra mộtcách cụ thể dẫu không nói lên lời.Trước ngày gớm ghê kể trên, Kha, Thiếu Úy ở Ty An Ninh Quân Đội BìnhLong, người bạn lâu năm của gia đình ngõ với Bạch Lê khi cô đứng nhìn về phía ẤpThánh Mẫu khuất sau những dãy nhà sập vỡ, chìm chìm trong màn khói dày đặc...- Chị Hai gắng nghe, yên yên thì mình về làm lại mấy hồi.- Bạch Lê giữ vẻ bình thảm: ‘’Ai cũng bị chớ đâu riêng mình, tôi chỉ buồn chobên nhà thím Vỹ, lo cho thằng Trung, học trò tôi không biết từ ngày đó tới nay có hềchi không ? Cánh tay con Bình, em nó mới mười hai tuổi, lớn lên với sẹo cùng mìnhnhư vậy chịu sao thấu...Mà không biết có còn gì nữa không ?’’ Thật ra cô muốn nóilời oán hờn về cái chết nhưng cố kìm giữa lại. Cái chết của người, của thú, của chóNết khi hấp hối nhìn cô trối trăn...Vật cũng biết đau thương chứ đâu riêng con người.Mắt cô ráo khô khi nói chuyện với Kha.- Em định hỏi chị Hai nếu thích thì em nói với Đại Úy Long, Trưởng Ty màcũng là anh của em cho gia đình chị vô hầm nhà ông, ở đó lính em đào cho ông cáihầm chịu bom cũng được chớ không phải là pháo. Nhà chị Hai vô đó thì chắc chắnhơn chỗ chú Thưởng này.- Gia đình ông Long hay còn có ai ? Bạch Lê không mấy nôn nóng dọn đến.- Ông ở một mình thôi, gia đình đã dọn về Sài Gòn, nên cho thêm nhà bà HoaLê, chủ tiệm uốn tóc ngoài phố ở nhờ nữa...- Nếu gia đình chị qua ở thì nhà bà đó đi đâu ?- Thì bà ta về lại ngoài phố, dưới Chợ Mới.- Vậy đâu được, lỡ người ta đi ra bị pháo thì mình ân hận em ạ! Bạch Lê chốitừ, cô hiểu điều nguy khốn không từ một ai.Nhưng tất cả dự định, chuẩn bị, đề phòng, của người dân đã trở nên vô ích,bởi họ không biết được rằng, bộ chỉ huy cộng sản mặt trận miền Đông <strong>Nam</strong> Bộ đãquyết định dứt điểm mục tiêu Thị Xã sau hai lần thất bại 12 và 16 tháng Tư vừa qua.Thế nên khi những con người khốn khổ trú ngụ trong căn hầm nhà ông Thưởng bòra để nấu bữa cơm trưa ngày 9 thì hẳn họ không hề biết được rằng đấy là những giờphút cuối cùng, báo hiệu bởi loạt đạn pháo 130 ly cùng lần rơi xuống khắp nơi, cơ sởquân sự hay vị trí nhà dân...Căn nhà vỡ tung như một chiếc hộp giấy bị xé rách, lửabốc lên từ bất cứ khối, loại vật chất nào dẫn lửa hay không...Nghĩa, người em thứba, cô thiếu nữ mười bảy tuổi ngã vật xuống nền đất khi đang ăn miếng cơm cuốicùng. Kha nằm sấp người ngang chéo bên thây Nghĩa do vừa giành giúp Bạch Lêrửa chén, bát sau bữa ăn. Trong đám bụi khói bốc dầy, nhỏ Hiệp (sinh 1955) bò lêhoảng loạn...Má ơi...Hai ơi! Cô bé thả tay mặt, cánh tay trái đong đưa rời rã nhưcành cây gãy. Bạch Lê từ nhà trong chạy băn qua lửa, khói trở ra sân sau...Chị Mùivà hai đứa con quằn người trong vũng máu, một lúc sau, hai đứa bé nằm im, nhưngthân thể người đàn bà mang thai tiếp tục oằn lên từng chập...Cái thai trong bụngngười mẹ hấp hối vùng vằng kiếm đường thoát ra để sống....Má, má...Long, Hiệp chạy lại xuống hầm, anh Quý đâu...Anh Qúy giúp mộttay! Bạch Lê nói đức khoảng vì khói bụi, hơi lửa thốc vào mũi, họng. cô cúi xuốngtrên em Hiệp trước, mắt cô gái mở trừng trừng, ổ mắt phải lồi ra, nhưng thân thểnguyên vẹn không sây sát. Bạch Lê luồn tay, sờ khắp người của Hiệp, cô không thấyvết máu, nhưng da dần bầm tím. Kha cũng tình trạng tương tự, hơi thở anh nặngnhọc, ngúc ngắc, lưng áo anh có những lỗ thủng...Với một cách bình tĩnh kỳ lạ, BạchLê đẩy vội chiếc Honda ra, nói như ra lệnh với Quý giờ này vừa hoàn hồn sau cú nổ:‘’Bây giờ anh chạy xe hay tôi chạy xe, nhưng thôi, anh đàn ông mạnh tay, tôi ngồisau giữ người bị thương, cho con Nghĩa đi trước, sau đến Kha, rồi nhỏ Hiệp em tôi,và chót hết là chị Mùi, nếu chị còn sống...’’ Và dưới đạn pháo nổ dồn, qua màn khói,44MÙA HÈ ĐỎ LỬA

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!