từ một lý do đơn giản, cảm động: Lòng TIN giữa những Người Bạn cho dù đã nhiềunăm dài không gặp mặt. Lòng Tin ấy cần được củng cố khi Bạn bị vây khốn, bức hại,xuyên tạc, mạ lỵ. Lòng Tin phải luôn nung đốt tăng cường khi Bạn đang tự nguyệnlãnh nhiệm vụ làm sáng tỏ Chính Nghĩa của Sứ Mệnh NGƯỜI LÍNH BẢO QUỐC ANDÂN, và Bổn Phận NGƯỜI VIẾT VĂN TUYÊN DƯƠNG SỰ THẬT TÍNH THIỆN.Mai Trung Ngọc đề nghị hứng khởi: Tất cả hội trường cùng đồng ca bài hátPhạm Duy bừng bừng xúc cảm...Việt <strong>Nam</strong>! Việt <strong>Nam</strong>! Tiếp theo, Hồng Kim Thảo,Chủ Biên báo Á Châu, người điều hợp chương trình Thúy Nga từ mấy mươi nămqua, cùng Mỹ Chi, khuôn mặt khả ái quen thuộc của sinh hoạt văn học nghệ thuậtParis giới thiệu nữ giáo sư Phạm Thị Nhung trong phần dẫn nhập nói về Người LínhViết Văn từ thuở khởi đầu đến hôm nay, qua ba mươi năm Sống-Chiến Đấu và Viếtnên lời. Hồng Kim Thảo có mặt trong buổi sinh hoạt hôm nay không phải thuần túycông việc của người thuộc Ban Tổ Chức, cô đến với một nguyên do sâu kín hơn.Đây là cơ hội để nhắc nhở, nhớ về một người thiết thân vắng mặt: Người Anh đã bỏmình vì vận nước. Cố Trung Tá Hồng Bảo Hiền Quận Trưởng Dầu Tiếng, BìnhDương. Bạn đồng khóa với Mai Trung Ngọc, cũng là niên trưởng của <strong>Phan</strong> Nhật<strong>Nam</strong> từ một ngày cách đây ba mươi sáu năm. Suốt năm tháng dài này họ không hềgặp nhau, thế nên, hôm nay Tình Bạn được kiểm chứng. Đấy là nguồn sức mạnh cótính bền bỉ chịu đựng được xói mòn thời gian, phôi pha khoảng cách, cách ly sốngchết.Đấy là mối liên hệ đơn giản nhưng sắt son giữa những Người Lính. Nhữngngười đã sống với nhau từ thuở ngày xanh, đến hôm nay vào tuổi già, tóc xám bạc.Nhưng, họ vẫn hồn nhiên đối với nhau như trẻ thơ. Cho bao xa. Dẫu bao lâu. có điềuchi xúc động bùi ngùi...Nhìn ra bằng hữu mái đầu điểm sương. Tình bạn kia cũngđược xác định lại với Tôn Thất Tuấn, Giảng Sư Toán Vật Lý Đại Học SUDRIAESME. Anh và Tuấn xa nhau từ đầu thập niên 60, cách hai trời Đông-Tây, khác biệthoàn cảnh. Nhưng Tuấn vẫn hằng bồi hồi theo dõi, sống cùng Bạn. Với mỗi NgườiBạn-Người đang sống hay người đã chết. Đấy là Trần Trí Dũng, Tiểu Đoàn 7 NhẩyDù chết trận Đồng Xoài năm 1965, là Đặng Ngọc Khiết, Biệt Kích Miền <strong>Nam</strong> bị xử tửhình ở chợ Ninh Bình năm 1964 và là Người Bạn đã bị bức tử giữa bóng tối đặc lềnhác độc cầm thú nơi quê nhà do đại họa uất hờn oan nghiệt gọi là ‘’chế độ xã hội chủnghĩa’’ đang đè nặng lên đất nước. Anh linh bất tử Trần Văn Bá, Chủ Tịch Tổng HộiSinh Viên Việt <strong>Nam</strong> tại Pháp. Tuấn đã đi cùng Bá trong suốt ca thập niên (60-80).Tuấn đã sống cùng Bá với <strong>Nam</strong> hết chặng đường tuổi trẻ. Bởi, họ đã đồng thuậnchiến đấu cho mục đích tối hậu: Không thể khoan nhượng đối với Sự Ác Độc BấtCông. Họ đã là, mãi là ‘’Hướng Đạo Sinh trung thành Tổ Quốc. Giúp ích Mọi Người.Tuân theo Luật Hướng Đạo’’. Ngày xưa, tuổi của hai người (Tuấn và <strong>Nam</strong>) cộng lạicũng chưa đủ nên thành người trưởng thành về mặt pháp lý, nay tổng số năm sốngcủa cả hai đã vượt quá một thế kỷ. Nhưng giữa họ quả có thật điều sinh động bấtbiến: Tình Bạn cấu kết từ buổi ấu thơ không lần nói ra.Anh chia bài nói chuyện ba phần cụ thể.Thứ nhất ‘’Tại sao Người Lính cầm bút trước 1975 ?’’ Anh kể lại những cảnhđời đã sống, những biến động phải chứng kiến, những trận đánh đã tham dự...Vàkhổ nạn, sự chết không phải chỉ với mỗi người lính, một đơn vị quân đội, nhưngcùng khắp giăng giăng như cánh đồng cát bốc khói mù miền Trung, Vùng Hải Lăng,Quảng Trị rơi rớt co quắp những thây người cháy xám trong lửa ngày Hè, tháng 4, 5năm 1972. Người Lính phải cầm bút vì vũ khí bất lực không khả năng giải thích vàgiải tỏa khổ nạn: ‘’Tại sao chiến tranh tàn nhẫn đến thế kia ? Tại sao con người Việt,Việt <strong>Nam</strong> phải đau dớn, tan tác đến thế kia ?’’Và tiếp đến, để trả lời cho câu hỏi: Tại sao Người Lính tiếp tục cầm bút sau1975 ? Sau đời dài sống-chết đúng một chu ký 12 năm, kể từ ngày ra trường Đà Lạt74MÙA HÈ ĐỎ LỬA
đến lúc tàn cuộc một phận người, cũng là lần tận diệt chung với Miền <strong>Nam</strong>: Buổisáng 30 tháng Tư 1975, nơi thềm Hạ Viện, Công Trường Lam Sơn, Sài Gòn Thủ Đômột quốc gia vừa bị bức tử, xóa tên Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa. Tổ Quốc không chết riêngtrong ý niệm chính trị, với những mục tiêu quân sự bị chiếm đoạt mà với từng ngườicon yêu quý của Miền <strong>Nam</strong> anh đã cùng (cũng có thể là gọi là ‘’được’’ theo nghĩa bihùng mầu nhiệm) chứng kiến lần chết của mỗi anh em, của mỗi trẻ thơ, mỗi ngườigià, mỗi con người và cũng của chính bản thân.Này đây, chỉ cần tính từ trận chiến cuối bắt đầu chiến dịch tiến chiếm Miền<strong>Nam</strong> bằng những đơn vị cấp sư đoàn chính quy, mở màn trận Ban Mê Thuột. Bộ TưLệnh Quân Đoàn II sử dụng lực lượng cơ hữu còn lại, những Tiểu Đoàn Bộ Binh củahai Trung Đoàn 44, 46 Sư Đoàn 23 nhảy trực thăng xuống Phước An (Quận lỵ Tây-<strong>Nam</strong> Ban Mê Thuột) lập đầu cầu chiến lại Thị Xã với những người lính nâng cao vũkhí hô lớn lời thề quyết tử: Trở về giải phóng Bộ Tư Lệnh, Trại Gia Binh hay là chết.Cuộc trực thăng vận cũng gồm có những người lính không vũ khí, những người vợlính theo chồng ra tiền trạm hành quân, nay bế con nhỏ trên tay hay cột chặt vàongười, lên trực thăng, nói với chồng lời đơn giản: ‘’Đi đâu mẹ, con em cùng sốngchết với mình...’’ Nhưng qua quyết định của cuộc họp cao cấp ngày 14 tại Cam Ranhgiữa những người gọi là Lãnh Đạo, Tư Lệnh Miền <strong>Nam</strong>, cuộc hành quân bị bỏ dởnửa chừng, và hậu quả tàn khốc cấp kỳ xẩy ra...Những thân tàu bốc cháy bởi đạnphòng không trên bãi đáp, xác người lính và vợ con họ bay tung trong không gian,giữa vùng đỏ rực. Tiếp theo lần di tản tàn khốc dọc Tỉnh Lộ 7 về đồng bằng Tuy Hòavới thảm cảnh hai trăm ngàn con người, quân dân toàn bộ Vùng Tây Nguyên vớitoàn bộ vũ khí, quân trang dụng xếp hàng, nối đuôi. chen chúc nhau trên quãngđường hơn ba trăm cây số mười năm không sử dụng. Sư đoàn cộng sản đuổi theo,lực lượng địa phương cộng sản chặn trước...Đoàn quân bị cắt rời từng cụm, đơn vịlính bị đánh nát ra từng nhóm, và con người bị đạn pháo xé tung ra từngmảnh...Những người già bị bỏ lại bên cạnh đường, lũ kiến rừng bâu nhanh vào ổmắt, những đứa bé khiếp sợ đứng bên cạnh thây mẹ cha lềnh lầy máu, đứa em nhỏkhóc ngất trong tay chị tuổi vừa quá lên mười. Người bạn cùng khóa anh, chỉ huyChiến Đoàn chiến xa, Trung Tá Nguyễn Cung Vinh vùng vẫy trong lòng xe, đang làmột khối sắt bất động chìm dần xuống giòng sông Ba. Con sông lớn nhất miền Trungnay đã trở nên một giòng chảy chậm ngầu đục máu bởi xác người, vận dụng, khígiới, xe cộ làm tắc nghẽn. Anh tiếp chứng kiến cảnh người chết trùng trùng nơi BếnCá, ở bãi Tiên Sa Đà Nẵng, những nơi chốn anh lớn lên với những người hầu nhưquen thân, đã thấy mặt. Biển Tiên Sa hai mươi năm trước hoang vu không bờ bãi,đứa nhỏ mười tuổi đầm đìa cảm xúc giữa đất, trời, mặt nước giao hòa, lung linhnắng sáng, hơi gió và bọt sóng, để hiểu ra nghĩa kỳ diệu cảm động khi con người hộinhập cùng vũ trụ, quê hương. Ngày 29 tháng Ba 1975, anh đứng nơi bờ biển TiênSa, cát dưới chân ứa thẫm, khô nhanh những vũng máu, thịt da con người vừa bứctử, bắn nát, xé vỡ. Trời gầm đau xuống thấp, biển trào nên màu xám nâu sênh sếnhmáu người và thây kẻ chết trừng trừng nhìn lên đỉnh núi đóng mây tang trắng. Chếttiếp trên từng hạt cát ở Cam Ranh. Chết lầy không khí nặng mùi gây tanh ở Cầu ĐáNha Trang chỉ một ngày sau lần mất Đà Nẵng. Và cuối cùng ở Sài Gòn, trên bầu trời,sâu địa ngục Tân Sơn Nhất bắt đầu từ 1 giờ đêm 28 rạng 29 tháng Tư, dàn đạipháo, hỏa tiễn đặt từ Bà Điểm, Hốc Môn quyết san bằng phi trường thành bình địa,chặt đứt hẳn đường di tản. Chiến C119 Hỏa Long (do người Phi Công Nguyễn VănThành, biệt danh ‘’Thành Mọi’’ biết được sau này, khi đi tù) cố bay lên trời xanh, tácxạ xuống những vị trí pháo của cộng sản để bảo vệ Sài Gòn đang cơn hấp hối. Hànhvi can đảm tuyệt vọng của Thành không thể cứu vãn được gì, chỉ sau vài vòng tácxạ, phi cơ anh bị cắt đôi bởi một hỏa tiễn tầm nhiệt SA7 bắn từ dưới đất. Người Phi75MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 6 and 7:
Nam và Quân Đội Mỹ) toàn di
- Page 8 and 9:
Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12:
công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14:
Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16:
- Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18:
Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20:
được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22:
Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24: Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26: chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28: vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30: Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32: không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34: dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36: Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38: sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40: Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42: Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44: em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46: lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48: thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50: Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52: Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54: ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56: Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58: đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60: Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62: trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64: ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66: vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68: Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70: chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72: còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73: Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 77 and 78: vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79 and 80: trầm lặng như đặc thù chun
- Page 81 and 82: Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế
- Page 83 and 84: độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 85 and 86: chỉ là đám du kích ngu ngơ n
- Page 87 and 88: chế...lực lượng cộng sản
- Page 89 and 90: Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92: ‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94: trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95 and 96: Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 97 and 98: màu vàng, xanh, đỏ được b
- Page 99 and 100: Nhựt tiến chiếm ngôi chùa.
- Page 101 and 102: một thế kỷ qua kể từ năm
- Page 103 and 104: 10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106: đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107 and 108: Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 109 and 110: Thành ngạo nghễ kiên cố kia
- Page 111 and 112: ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113 and 114: 15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 115 and 116: chết do bất ngờ, vì không l
- Page 117 and 118: kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120: Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122: chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124: Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125:
9-10.- Richard H. Schultz, The Secr