Hai lực lượng trên được chi viện thêm các tiểu đoàn 416, 418 thuộc đoàn 9xuất phát từ vùng núi thung lũng A Sao Tây-<strong>Nam</strong> Huế. Đơn vị nầy trước chiến dịchmang danh hiệu Cù chính Lan, tên một thủ trưởng đã chỉ huy đoàn nầy trong chiếndịch Hòa Bình Bắc Việt 1951. Vào giai đoạn sau của chiến dịch, lực lượng cộng sảnđược đoàn 8 (hậu thân của trung đoàn sông Lô) tăng cường, bôn tập về Huế từ mậtkhu hướng Tây-Bắc.Mũi tiến công chính do thủ trưởng đoàn 6 Nguyễn trọng Dần chỉ huy đánhchiếm tất cả cơ sở quân sự trú đóng trong khu thành nội một cách nhanh chóng,ngoại trừ sân bay Tây Lộc, các cơ sở trên đều bị chiếm đóng dễ dàng bởi chỉ do cácđơn vị chuyên môn, không tác chiến phòng thủ. Đoàn nầy còn có nhiệm vụ lớn, ‘’bắtsống Tướng Trưởng’’ giải về Bắc.Tổng số quân cộng sản tham chiến gồm khoảng 7500 người cộng với lựclượng đặc công thành đội Huế. Cuối chiến dịch, phía cộng sản thiệt hại 1042 người,trong số có một cán bộ cấp trung đoàn, 8 cán bộ tiểu đoàn, 24 cán bộ đại đội và 72trung đội trưởng.Trong quá trình chiếm giữ Thành Phố Huế, phía cộng sản khoe đã bắt theo600 thanh niên tòng quân, chiếm kho bạc lấy 4 triệu (khoảng 400.000 đô la theo thờigiá), giải thoát 1800 phạm nhân. Nhưng quan trọng hơn hết là hình thành Mặt TrậnLiên Minh Dân Tộc Dân Chủ Hòa Bình, gồm có những thành phần: Chủ Tịch Lê vănHảo, ủy viên bà Tuần Chi, Thượng Tọa Thích Đôn Hậu, huy động được một sốlượng quần chúng trong những ngày chiếm đóng. Nhưng, tất cả thành quả chính trị,vật chất nầy hoàn toàn trở nên là điều vô nghĩa khi ta xét đến cuộc phản công củaphía Cộng Hòa, lực lượng Thủy Quân Lục Chiến Mỹ và những đau đớn tàn nhẫn màlực lượng cộng sản đã thực hiện lên những đối tượng mà họ luôn nại đến trong sựnghiệp ‘’giải phóng’’. Những người dân bị thảm sát cực độ vô ích phí phạm.Trận phản công Liên Quân Việt-Mỹ đã diễn ra rất mực hào hùng vì chiếntrường nầy đã có mặt từ trước những đơn vị ưu tú nhất của hai Quân Lực: Sư Đoàn1 Bộ binh Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa với Đại Đội xung kích trinh sát lừng lẫy Hắc BáoChiến Đoàn I Nhẩy Dù tăng phái gồm các Tiểu Đoàn 2, 7, 9 dưới quyền của TrungTá Lê Quang Lưỡng. Về phía Mỹ có Tiểu Đoàn 2 Trung Đoàn 5 Thủy Quân LụcChiến với Chi Đoàn thiết vận xa cơ hữu. Chiến Đoàn Đặc Nhiệm X Ray do TướngFoster Lahue, cựu chiến binh của Thế Chiến II và Triều Tiên chỉ huy gồm ba TiểuĐoàn Thủy Quân Lục Chiến. Ngoài ra phải kể đến hai lực lượng mạnh, hai Lữ Đoàn1 và 2 thuộc Sư Đoàn Nhẩy Dù 101 đóng tại Phú Bài và một Lữ Đoàn Không Kỵ (AirCavalry) chiếm giữ vùng núi Tây-<strong>Nam</strong> Huế, ứng chiến cho chiến trường Khe Sanh.Tất cả lực lượng quan trọng tinh nhuệ nầy đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuấtsắc theo diễn tiến sau:Đại Đội Hắc Báo, thành phần xung kích, Trinh Sát Sư Đoàn I Bộ Binh (đơn vịĐại Đội Quân Lực Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa có huy chương tuyên công nhiều nhất từ haichính phủ Việt-Mỹ, kể cả những đơn vị biệt lập của Quân Lực Đồng Minh), có nhiệmvụ trấn giữ Khu Đại Nội, Điện Thái Hòa, nơi thiết triều của các Vua Triều Nguyễn.Trước mặt Điện là sân chầu lót đá tảng, tiếp Cửa Ngọ Môn, biểu tượng uy quyềnkhông những của Hoàng Tộc mà là quốc thể nước <strong>Nam</strong>. Kỳ Đài đối diện Cửa NgọMôn về hướng <strong>Nam</strong>, nơi là cờ hồn thiêng sông núi hằng tung bay. Nhưng Đại Úy<strong>Phan</strong> Gia Lâm với quân số thiếu hụt (do số lớn binh sĩ đã về nhà ăn Tết) không thểnào chống cự nổi mũi tiến công một tiểu đoàn (một trong ba nỗ lực chính, thuộcđoàn 6 bộ đội cộng sản) vào khu vực Đại Nội. Sau năm giờ cầm cự, 5 giờ sáng ngàymồng 2, Đại Đội của Lâm phải rút ra khỏi Khu Cấm Thành để cố thủ Kỳ Đài, nhưngcuối cùng, lúc 8 giờ sáng, ổ kháng cự Kỳ Đài cũng đành lâm chịu thất thủ và lá cờ ba96MÙA HÈ ĐỎ LỬA
màu vàng, xanh, đỏ được bộ đội cộng sản kéo lên trên nền trời mù sương xứ Huếngày mưa phùn.Nhưng lần mất Sân Bay Tây Lộc, Đại Nội chỉ là những tai nạn ắt có đầu tiênphải gánh chịu, phía Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa lập tức phản công với những đơn vị chưahề thất bại. Tiểu Đoàn 2 Nhẩy Dù đơn vị từ lúc mới thành lập 1965, do Thiếu Tá LêQuang Lưỡng chỉ huy đã đánh những trận mở đầu ở Bà Điểm, ngoại ô Sài Gòn1966, vùng Phi Quân Sự 1967, để nên thành đơn vị được xuất sắc tuyên công chỉsau ba năm thành lập. Đêm mồng 1, từ Quận Quảng Điền, Đông Bắc Thị Xã Huế,đơn vị đã hành quân cấp tốc chạy qua hàng cây số với tất cả với tất cả sức nặng balô vũ khí trên lưng người lính. Nhưng lần chạy việt giã băng đồng khó nhọc nầykhông hoàn toàn bình an vì quân cộng sản đã phục kích ngay trên đoàn đường độcđạo từ Quận lỵ đổ ra Quốc Lộ I ở An Lỗ, trên cầu sông Bồ. Tiểu Đoàn Phó Nghi bị tửthương cùng một số binh sĩ, nhưng Tiểu Đoàn cũng đã kịp đến cầu An Hòa, (cửangõ đường lên phía Bắc, hướng Quảng Trị), hiệp đồng với đơn vị bạn, Tiểu Đoàn 7Dù, đánh qua mục tiêu làng Đốc Sơ, chiếm giữ đầu cầu, cắt đường tiếp vận vềnhững căn cứ, mật khu cộng sản thuộc vùng Phong Điền, An Lỗ, Cổ Bi, Hiền Sĩ.Những căn cứ địa vùng Tây-Bắc Thừa Thiên-Huế đã nổi tiếng từ chiến tranh 1945-1954 là những an toàn khu bất khả xâm phạm. Từ Cầu An Hòa vào đến Đồn MangCá, Bản Doanh Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 1 Bộ Binh chỉ hơn cây số đường chim bay,nhưng hai Tiểu Đoàn Dù 2 và 7 phải mất một ngày sau mới vào tới được. Nơi nầy,Chuẩn Tướng Ngô Quang Trưởng đang đích thân chỉ huy cuộc chống đỡ với nónsách, áo giáp, súng cá nhân như một khinh binh. Hai đơn vị Dù đi hết đoàn đườngngắn ngủi kia với hơn hai mươi bốn giờ tác chiến liên tục, với kết quả số thươngvong hao hụt hơn một nửa quân số cơ hữu. Điển hình, Đại Đội 74 mất gần trọn ĐạiĐội với Đại Đội Trưởng Nguyễn Lô bị thương nằm dưới hai lằn đạn, một ngày saumới được kéo về như một xác ma. Một xác chết gần nghĩa đen nhất vì Lô phải giảchết hơn hai mươi bốn giờ qua, giữa những binh sĩ tử trận, trên nghĩa trang ngườichết từ lâu cùng những người hấp hối mới hôm qua. Trưa mồng 4, Tiểu Đoàn 9 Dù,đơn vị đã chạm địch từ đêm <strong>Giao</strong> Thừa ở mặt trận Quảng Trị với trung đoàn 812cộng sản Bắc Việt, tuy đã đánh bất được những đợt tấn công của địch trong suốt haingày mồng 2 và mồng 3, bảo vệ được vòng đai phòng thủ Thị Xã, nhưng đơn vị nầycũng đã bị thiệt hại đến trăm binh sĩ, cụ thể như với Đại Đội 94, đơn vị trấn giữ KhuNhà Thờ Tri Bưu (chịu hướng tấn công nặng nhất mặt trận Quảng Trị) đã mất hẳnnăng lực chiến đấu, bởi Đại Đội Trưởng Hổ, Lộc tử trận. Nhưng dù với quân số thiếuhụt nầy, Tiểu Đoàn 9 chỉ sau một ngày đến Huế, sáng mồng 5, đơn vị đã phải xuấtquân chiếm lại Cửa Chánh Tây, đường thông về phía những mật khu trong TrườngSơn. Trường Thành Huế, khối đá, gạch, vuông vức mỗi chiều khoảng hơn hai cây sốvới những chồng gạch được ghép chặt vào nhau bởi vôi trộn mật mía, cao nămthước, trên có lối đi để binh lính tuần tra, xe ngựa di chuyển. Nhưng khối đá tảngkiên cố nầy trong những ngày đầu Xuân hôm nay đã là những chốn nguy nan khôncùng với những tổ tam-tam (tổ chức theo ‘’tam chế- 3 đơn vị một’’) bộ đội cộng sản.Mỗi tổ tam đều có đủ trung liên, B-40 và AK cá nhân, nơi những ngã tư, điểm chốtchận đường đi đến các Cửa Thành đồng được các tổ thượng, đại liên trấn giữ.Chúng ta hãy nghe lại lời tường thuật đơn giản của một người lính trong cuộc chiếnngày ấy ‘’Khi đến gần Cửa Chánh Tây, tôi thấy rất nhiều địch đội nón cối, tay cầmsúng AK-47, B-40, đi qua đi lại trên bờ thành. Chúng tôi chờ trời tối cho kinh binh lénleo lên, dùng lưỡi lê đánh cận chiến, chiếm được một góc Thành làm đầu cầu choĐại Đội nhào lên bắn ào ạt, khiến địch trở tay không kịp. Dùng cách nầy tuy tổn thấtnhiều, nhưng vì quân địch đã chiếm lợi thế bờ Thành cao hơn 5 thước, nếu khôngliều mạng xông vào hang cọp, thì không sao bắt được cọp con. Sau hai ngày tác97MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 6 and 7:
Nam và Quân Đội Mỹ) toàn di
- Page 8 and 9:
Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12:
công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14:
Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16:
- Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18:
Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20:
được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22:
Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24:
Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26:
chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28:
vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30:
Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32:
không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34:
dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36:
Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38:
sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40:
Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42:
Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44:
em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46: lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48: thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50: Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52: Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54: ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56: Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58: đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60: Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62: trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64: ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66: vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68: Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70: chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72: còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73 and 74: Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 75 and 76: đến lúc tàn cuộc một phậ
- Page 77 and 78: vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79 and 80: trầm lặng như đặc thù chun
- Page 81 and 82: Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế
- Page 83 and 84: độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 85 and 86: chỉ là đám du kích ngu ngơ n
- Page 87 and 88: chế...lực lượng cộng sản
- Page 89 and 90: Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92: ‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94: trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95: Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 99 and 100: Nhựt tiến chiếm ngôi chùa.
- Page 101 and 102: một thế kỷ qua kể từ năm
- Page 103 and 104: 10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106: đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107 and 108: Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 109 and 110: Thành ngạo nghễ kiên cố kia
- Page 111 and 112: ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113 and 114: 15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 115 and 116: chết do bất ngờ, vì không l
- Page 117 and 118: kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120: Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122: chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124: Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125: 9-10.- Richard H. Schultz, The Secr