12.07.2015 Views

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

chiến trường phi nghĩa, vô nhân đạo. Nhưng quả muộn màn vì cổ đã bị xiềng vàođồng đội...Giờ báo tử cho bộ binh Bắc Việt đã điểm.CHƯƠNG XVIThư của người tình hư vôDi chuyển trong 6 tháng với cơm khô muối hột, dự trận chiến vô vọng, lại cóthêm hoàn cảnh để so sánh. Người dân miền <strong>Nam</strong> và miền Bắc. Có thư viết về Bắcthú nhận: ‘’Vấn đề bồi dưỡng tại chiến trường lúc này đã tiến bộ, không còn thiếuthốn như ở thời gian di chuyển (từ Bắc vào) nữa’’. Được ăn ngon, thấy rõ dân tình,trạnh nhớ đến gia đình nơi xa thiếu thốn, đường về không còn lối, lòng người línhBắc trẻ tuổi trùng hẳn xuống đến độ thấp nhất, trong cơn ngất ngư lại được ‘’bồidưỡng’’ thêm bởi những giòng thư thương nhớ, cái nhớ trùng điệp như Trường Sơn,mịt mù như rừng thẳm, nhớ tha thiết, nhớ giỏ máu, cắt da... Nhớ và cảm thấy đượchết nỗi tuyệt vọng của cuộc tình chia cách. Sức mạnh nào để cầm cây súng, trái timnào còn đập theo nhịp căm hờn. Người lính Bắc hay gã lính xâm lược ngụy danhcay đắng trong chiến trường lộ mặt, ‘’Áp lá thư em vào ngực anh đọc đã mấy chụclần...’’. Người tình hư không đã viết vào nhật ký để trả lời cho bức thư tha thiết. Thưcủa Người gởi Người. Người yêu dấu không bao giờ gặp lại. Những bức thư cónhững nội dung như sau:Anh Hưu thương!Thế nào, hai Chủ nhật trôi qua có nhớ lắm không ? Có thể nói từ khi anh vàem cùng nhau bắt tayxây dựng vợ chồng thì hai Chủ nhật này là hai Chủ nhật khókhăn và nặng nề vượt qua lắm anh hè. Em biết lắm rồi, trong những giờ phút đó anhmuốn thét lên thật to để làm sao ôm lại những lời nói của anh, rồi cùng anh nóichuyện, em cũng biết lắm những bước chân đi trong những giờ phút đó nó như mộtcon người không có tri giác mà những bước đi đó không hề biết đến, không hề nhớđến, đầu óc sẽ triền miên suy nghĩ, những cái gọi là kỷ niệm ở đời sẽ hiện ra và bắtđầu như diễn kịch trước mắt. Thật đúng tâm trạng của anh lúc đó em sẽ đoán được,vì sao em lại biết tài như thế ? Vì em đã nằm giữa trái tim anh, dòng máu của anh đãcùng chảy theo nhịp thở của em, cho nên dù sao, dù ở phương trời nào em đềuđoán được.Thế nào rồi đó, chân sưng to không bằng cái ‘’cột đình’’ chưa ? Vai đã lộtnhững lớp da bên ngoài gọi là ‘’hồng hào’’ chưa ? Có đau lắm không anh ? Có hỏihọ để tìm lá dầu ngoại khoa mà bóp chưa, nhức lắm anh hè. Anh Hưu ơi, em biết điđường vất vả lắm rồi đó, ăn uống khô khan như vậy có mua gì cải thiện đến không ?Trân đường đi có xẩy ra đau ốm gì không ? Nghĩ đến đó em tê buốt cả người, càngthêm nhớ nhung suy nghĩ, có sinh ra cái mụt nào để làm thêm đau đớn bản thânkhông ? Vì mùa này là mùa mụt của ‘’đồng chí’’ đấy phải không Thủ trưởng. Hai chữThủ trưởng nói cho vui vậy thôi, chứ không phải em mơ ước như vậy đâu nhé. Thậtra tâm trạng của em chỉ mơ ước rằng sao cho ba năm nghĩa vụ xong anh được antoàn cùng về với em, em muốn nhắm mắt làm sao thời gian sẽ trôi nhanh đi vànhanh đi nữa để anh và em được về sống trong một ngôi nhà nhỏ hẹp, để cùngnhau vượt qua khó khăn, cùng nhau hưởng những hạnh phúc đẹp đẽ. Những hạnhphúc đẹp đẽ, những cái đó em nuôi một mơ ước, một mộng đẹp, chứa đựng nótrong một khối óc, trái tim đầy tình chung thủy của tình nghĩa vợ chồng đã nhennhúm từ lúc đầu. Anh ơi, xa anh đi, em nhớ lắm, em thương anh lắm, anh nói, anhcười, anh trìu mến thương, em làm sao quên được. Có ai hiểu thấu tâm trạng củaem trong những lúc nhìn vật của anh, từ nét chữ anh viết cho em, rồi đến cái nhìnnữa...Chao ơi em muốn bấu lấy mà nhìn, nhìn mãi, nhìn vui nào cho chán được. Anh34MÙA HÈ ĐỎ LỬA

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!