nhất của Quân Sử Thế Giới (chỉ một thứ không được người Mỹ kể ra khi kết toánchiến tranh Việt <strong>Nam</strong> là sinh mạng dân, lính của Quốc Gia gọi là Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòavới những tổn thất không thể nào bồi hoàn đối với toàn dân tộc nầy, nếu tính cả haimiền <strong>Nam</strong>, Bắc. Lẽ tất nhiên, trách nhiệm về phía người cộng sản lại là một vấn đềkhác), mà cho đến nay, gần ba mươi năm sau ngày ký Hiệp Định Tái Lập Hòa Bìnhtại Việt <strong>Nam</strong> (27 tháng 1 năm 1973), vẫn chưa có kết luận chung nhất, huống hồ lúcchiến tranh đang được thử nghiệm vào thời đoạn bắt đầu thập niên 60.Trận Ấp Bắc mở màn ngày 2 tháng 1 1963 là một trận chiến điển hình của giaiđoạn vừa kể ra trên, mà từ đó, góp phần vào việc thành hình những quyết định chínhtrị, quân sự quan trọng của chính phủ Mỹ, dẫn dắt đến lần chung cuộc của miền<strong>Nam</strong> vào năm 1975. Cũng nói rõ một điều trận đánh xẩy ra chỉ sau ngày TướngHuỳnh Văn Cao nhận nhiệm vụ một ngày và cao điểm chiến trường xẩy ra vào ngàycuối tuần, thứ bảy (mồng 5) và chủ nhật (mồng 6) tháng Giêng Dương Lịch, khiTướng Cao chỉ huy cuộc hành quân truy kích lực lượng cộng sản. Có một yếu tố ít aiđể ý, cho dù người nhạy cảm nhất đấy là, ‘’ngày N của cuộc hành quân là 3 tháng 1’’Sinh nhật Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Không biết phía bên nào đã chủ động giăngra ‘’cái bẫy hào nhoáng 3 tháng 1’’ nầy, nhưng chắc một điều Ngày N của cuộc hànhquân đã không còn là một điều bảo mật quân sự.Được tin Quân Báo khoảng hơn 100 lính cộng sản (của hai đại đội trừ) bố trídài theo các ấp chiến đấu Ấp Bắc, Tân Thới, thuộc Xã Ấp Bắc, Quận Tân An, TỉnhMỹ Tho, khoảng 40 dặm Tây-<strong>Nam</strong> Sài Gòn, ngày 2 tháng 1 năm 1963, Đại Tá BùiĐình Đạm, Tư Lệnh Sư Đoàn 7 Bộ Binh sử dụng một Tiểu Đoàn cơ hữu trực thăngvận xuống bãi đáp phía Bắc mục tiêu, từ đây đánh vào Ấp Bắc băng qua những khuđồng ruộng trống trãi sau mùa gặt. Lực lượng địa phương gồm hai Tiểu Đoàn BảoAn (sau 1965, cải danh thành Địa Phương Quân) Tỉnh Mỹ Tho do Thiếu Tá LâmQuang Thơ chỉ huy, di chuyển từ phía <strong>Nam</strong> làm thành phần chận bít không cho bộđội cộng sản rút ra hướng nầy. Đại Úy Lý Tòng Bá điều động Đại Đội 7 Cơ Giới gồmbốn Chi Đội Thiết Vận Xa M-113 (một Chi Đội chỉ huy và ba Chi Đội tác chiến) dự trùtấn công dứt điểm mục tiêu từ hướng Tây. Khoảng đồng ruộng phía Đông được bỏtrống để đánh lừa thành phần bộ đội cộng sản tháo chạy khỏi Ấp Bắc và sẽ là mụctiêu để phi, pháo dứt điểm, tiêu diệt đối phương. Cuộc hành quân đặt dưới quyền chỉhuy tổng quát của Tướng Huỳnh Văn Cao, Tư Lệnh Quân Khu với ngày ‘’chiến thắngdự trù 3 tháng 1 để dâng lên Tổng Thống một món quà sinh nhật có ý nghĩa’’.Nhưng sự thể hoàn toàn không đúng như trù liệu đối với cả hai bên lâm chiến.Về phía cộng sản, lực lượng bố trí tại Ấp Bắc không chỉ là quân số hơn 100 của haiđại đội địa phương như ước tính ban đầu từ phía Bộ Tư Lệnh Quân Khu IV, SưĐoàn 7 mà là hơn ba trăm quân cộng sản của hai tiểu đoàn chủ lực 514 và 316thuộc vùng Tiền Giang, Đồng Tháp. Đạo quân nầy chiếm giữ địa thế thuận tiện dọctheo những bờ kinh, chủ động tổ chức thế trận, kiểm soát toàn bộ ‘’xạ trường-bãiđáp’’ của đơn vị Bộ Binh Sư Đoàn 7 được trực thăng vận đến. Theo thuận ngữ quânsự khi bãi đáp bị ‘’Hot LZ’’, tức là đã lâm tình trạng nguy hiểm bất lợi nhất đối với mộtcuộc hành quân trực thăng vận. Vào năm 1963, chiến thuật này đang ở giai đoạnthử nghiệm và trận Ấp Bắc lại là một của những lần thao dượt đầu tiên. Và qua báochí (với đối tượng là quần chúng tại Mỹ) thì cuộc hành quân trực thăng vận lại đượcviết lại một cách ‘’tuyệt với’’ như sau: ‘’Đi ra trận (trên trực thăng) giống như ngồi ghếdành riêng cho báo chí dự khám một trận football...Và thế rồi, thấy dưới kia một tênviệt cộng chạy loạng choạng, ngả nghiêng trên đồng ruộng...Trực thăng xà xuốngđuổi theo...(5) ‘’Cảnh mô tả của Halberstan nhân ngày sinh nhật 28 tuổi, được ‘’ôngthầy John Paul Vann’’ cho đi theo dự cuộc ‘’săn người’’, như bọn lãnh chúa thờiTrung Cổ dùng chó săn tù nhân để giải trí. Trận chiến không cân sức này (vì một bên84MÙA HÈ ĐỎ LỬA
chỉ là đám du kích ngu ngơ như vừa mô tả trên), một bên lại được Cố Vấn Mỹ tậntình ‘’làm thấy chỉ dạy’’ cách đánh giá của Halberstan về Vann nói riêng, và các CốVấn Mỹ nói chung, đồng thời được yểm trợ phi pháo tối đa) đáng lẽ kết thúc mauchóng với thắng lợi dễ dàng, vẻ vang (như cách kể lại của Hallberstan, hoặc nhưtrong combat, bộ phim chuyện chiến tranh dài nhiều kỳ chiếu trên TV, Đài 11 củaQuân Đội Mỹ ở Việt <strong>Nam</strong>), nhưng khi vị sĩ quan Việt <strong>Nam</strong> chỉ rặc một loại ‘’raggedyasslittle bastard’’, chữ nghĩa của Neil Sheehan, Ký Giả Hãng Thông Tấn UPI (5bis),nên kéo theo lần chết chóc, thất bại cho Cô Vấn, Quân Đội Mỹ, làm hư hỏng ướctính chiến lược chính trị của chính quyền Mỹ.Và khi trận chiến kết thúc, (thì tựa như những lời kể lại khác nhau về bi kịch ởCổng Rashomon của phim ảnh đạo diễn Kurosawa), Tướng Cao báo cáo về BộTổng Tham Mưu và Dinh Độc Lập những chiến thắng to lớn. Tướng Paul Harkins,Tư Lệnh MACV tiếp lời gởi về Ngũ Giác Đài, đến Tướng Maxwell Taylor, Tham MưuTrưởng Liên Quân và Bộ Trưởng Quốc Phòng Mc<strong>Nam</strong>arra những tin tức thắng lợi‘’có tính khả quan’’. Viên Bộ Trưởng tài gỏi nầy liền ra lệnh Đô Đốc Harry Felt, TưLệnh Hạm Đội Thái Bình Dương đến ngay Sài Gòn hai ngày sau để xét xem sự thựcchiến thắng. Vị Đô Đốc đưa ra nhận định: ‘’Đấy là một chiến thắng của Quân Đội<strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong> vì quân cộng sản đã bỏ vị trí mà chạy’’ Nhận định được quan chứcquân sự, chính khách cao cấp người Mỹ tán đồng, vì họ cho rằng, theo chiến tranhquy ước (như vừa xẩy ra ở Đại Hàn 1950-1953), khi địch quân (nay cũng là một đốitượng có chung tính chất, phương thức tác chiến như bộ đội cộng sản Bắc Hàn) bỏvị trí, tức là quân chính phủ đã thắng lợi (6). Nhưng Trung Tá John Paul Vann, CốVấn của Đại Tá Bùi Đình Đạm thì lại có nhận định khác hẳn, và chuyển cho báo chíbản đánh giá của riêng mình về cuộc hành quân: ‘’Đấy là một cuộc trình diễn thảmhại chẳng ra cái đếch gì cả...(7)’’. Vài tháng sau, khi bị mất chức, viên sĩ quan nầytấn công thẳng thừng giới chức Mỹ lẫn Việt. Tòa Đại Sứ ở Sài Gòn và Washington. Ycho rằng: ‘’Thành phần lãnh đạo Mỹ muốn lấp liếm sự thật về chiến tranh Việt <strong>Nam</strong>,do từ tham vọng quá độ...Muốn dựng nên (một cách giả tạo) thành quả cụ thể chắcăn’’. Về phía chính phủ Sài Gòn thì Tổng Thống Ngô Đình Diệm bị cáo buộc: ‘’Cốduy trì tình trạng bất an ninh để nhận viện trợ Mỹ!!’’ (8). Chẳng biết căn cứ vào đâu,Vann cho rằng: ‘’Thay vì thả Tiểu Đoàn 1 Dù xuống phía Đông của Ấp Bắc để chậnđường tháo lui của lực lượng cộng sản, thì Tổng Thống Diệm lại ra lệnh thả xuốngphía Tây vào lúc trời hoàng hôn, gây nên cảnh giao tranh hỗn loạn giữa hai đơn vịbạn (quân Dù và Sư Đoàn 7 Bộ Binh)’’. Sự nhầm lẫn (cố ý) nầy được Phạm PhongDinh kể lại trong ‘’Quân Lực Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa Trong Cơn Bão Lửa, trang 118’’.Đối với những nhân sự trực tiếp tham dự trận đánh cũng có cách tường thuậtđối nghịch. Đại Úy Lý Tòng Bá, Đơn Vị Trưởng Đại Đội 7 Cơ Giới (chiến xa) thì chorằng thiệt hại hai bên ngang nhau, Đại Đội của ông mất 8 Xạ Thủ đại liên, phía cộngsản để lại 8 xác chết đếm được. Đại Úy Bá nói thêm: ‘’Sở dĩ các Xạ Thủ đại liên bịthiệt mạng là do Bộ Tổng Tham Mưu không lưu ý phiếu trình của ông về việc thiết trícác tấm chắn đạn trên pháo tháp của xe M-113, cũng một phần địa thế không thuậntiện, nên ông đã phải bố trí các thiết vận xa theo đội hình hàng dọc khiến cuộc điềuquân bị chậm chạp. (9)’’ Khác với lần đụng trần sau nầy (cũng ở Ấp Bắc, đầu năm1964), ông đã bố trí Chi Đoàn Thiết Vận Xa theo đội hình hàng ngang, thêm đơn vịBiệt Động Quân của Đại Úy Sơn Thương tùng thiết, nên ông đã ‘’đấm một quả thôisơn vào mặt việt cộng’’ với chiến thuật điều quân nhanh chóng hiệu quả (9). JohnScanlon kể lại chuyện này cho John Paul Vann. Vann truyền lại cho những ‘’tử đệ’’thân tín trong báo giới (do chính N. Sheehan hãnh diện tự nhận), những gã nầy tiếpđưa lên báo và sau này viết thành sách được giới phê bình Mỹ đánh giá: ‘’Một cuốn85MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 6 and 7:
Nam và Quân Đội Mỹ) toàn di
- Page 8 and 9:
Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12:
công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14:
Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16:
- Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18:
Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20:
được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22:
Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24:
Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26:
chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28:
vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30:
Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32:
không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34: dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36: Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38: sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40: Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42: Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44: em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46: lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48: thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50: Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52: Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54: ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56: Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58: đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60: Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62: trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64: ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66: vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68: Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70: chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72: còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73 and 74: Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 75 and 76: đến lúc tàn cuộc một phậ
- Page 77 and 78: vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79 and 80: trầm lặng như đặc thù chun
- Page 81 and 82: Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế
- Page 83: độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 87 and 88: chế...lực lượng cộng sản
- Page 89 and 90: Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92: ‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94: trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95 and 96: Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 97 and 98: màu vàng, xanh, đỏ được b
- Page 99 and 100: Nhựt tiến chiếm ngôi chùa.
- Page 101 and 102: một thế kỷ qua kể từ năm
- Page 103 and 104: 10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106: đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107 and 108: Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 109 and 110: Thành ngạo nghễ kiên cố kia
- Page 111 and 112: ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113 and 114: 15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 115 and 116: chết do bất ngờ, vì không l
- Page 117 and 118: kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120: Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122: chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124: Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125: 9-10.- Richard H. Schultz, The Secr