chiến, Tiểu Đoàn (9 Dù) mới chiếm được Cửa Chánh Tây, bàn giao lại cho Sư Đoàn1, trở ngược ra sau đánh Cửa Đông Ba (Cửa Chính Đông của Thành Nội Huế). Tạiđây, có một cây thượng liên đặt trên Cửa Thành cao, rất kiên cố. Chúng tôi thử xungphong nhiều lần mà không lên được. Trung Đội tôi lúc ấy còn 21 người, nhưng dokhí thế chiến thắng từ Quảng Trị và Cửa Chánh Tây vừa rồi nên rất tự tin. Đợi ngaykhi điều chỉnh pháo binh dập nát khẩu thượng liên cả Trung Đội vừa bắn vừa hôxung phong tiến nhanh lên chiếm Cửa Thành. Thấy tên xạ thủ thượng liên chết nằmtrên súng, hai chân bị khóa bằng giây xích.Kiểm điểm lại Trung Đội chỉ còn mười người nguyên vẹn. Mười một mạngngười chết và bị thường để đổi lấy Cửa Thành nầy đây. Lính Nhẩy Dù trả nợ máucho Quê Hương miền <strong>Nam</strong>, lấy lại bình an cho đồng bào xứ Huế. Gần 30 năm sau,trên đất Mỹ, tôi vẫn nhớ cảm giác cay cay đau đớn khi đứng trên Cổng Thành đổ nát,ngày mùa Xuân năm xưa. Mùa Xuân rây máu của xứ Huế mù trời sương đục, tangtóc đau thương’’. Hồi Ký Trương Dưỡng Một Cánh Hoa Dù, 1997 CA, USA.Khi Huế bị đánh, về phía Mỹ không có một lực lượng tác chiến nào trongThành Phố, ngoài Bộ Chỉ Huy MACV ở sát cạnh Tiểu Khu Thừa Thiên. Mãi đếnchiều ngày mồng 3 Tết (2.2.1968) mới có một Đại Đội Thủy Quân Lục Chiến đầu tiênđến tăng cường giữ MACV. Liên tiếp trong ba ngày 1, 2, 3 tháng Hai, lực lượng củaTiểu Đoàn 2/5 Thủy Quân Lục Chiến như trên đã nói mới vào vùng hành quân vớimục tiêu là Khu Đại Học Huế và Bộ Chỉ Huy MACV. Thủy Quân Lục Chiến Mỹ có đạibác ONTOS sáu nòng có khả năng công phá mục tiêu, công sự nặng. Họ đánh mỗingày một mục tiêu, mỗi đường phố, đến tối rút về khu MACV, thế nên, diễn tiến hànhquân hóa nên trì chậm, không phát triển được thảnh quả ưu thế hỏa lực và tính cơđộng của đơn vị. Những ngày sau, Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ tiếp tục truy kích,chiếm đóng Khu Đường Lê Lợi, ngang Viện Đại Học và trước mặt Nhà Ga. Khai triểnthành quả, lực lượng Mỹ đẩy lui địch ra khỏi khu vực Phú Cam, khiến địch phải phântán mỏng rút về phía <strong>Nam</strong> <strong>Giao</strong>. Hồi 16 giờ chiều ngày 10 tháng Hai, một đơn vịThủy Quân Lục Chiến trực thăng vận tăng viện cho Tiểu Đoàn 2/5. Tuy thời thiết rấtxấu, nhưng cuộc chuyển quân cũng hoàn tất, trong cùng lúc một Tiểu Đoàn ThủyQuân Lục Chiến khác được đưa từ Phú Bài vào Huế bằng xe. Chính quyền và dânchúng đồng lòng nô nức trước lần tăng viện mang lại phấn khởi nầy.Giai đoạn quyết định giải tỏa mặt trận Thành Phố Huế được đánh dấu bởi lầnthay thế Chiến Đoàn A Thủy Quân Lục Chiến Việt <strong>Nam</strong>. Chiến Đoàn nầy đượckhông vận từ Sài Gòn đến sân bay Phú Bài, từ đây di chuyển đến cầu tàu hữu ngạnsông Hương, dùng thuyền đổ bộ lên Bến Bao Vinh để tiếp xâm nhập vào Thành NộiHuế. Chiến Đoàn A gồm 3 Tiểu Đoàn bộ chiến do Thiếu Tá Hoàng Thông chỉ huy.Sáng ngày 18 tháng Hai, Tiểu Đoàn Thủy Quân Lục Chiến do Thiếu Tá <strong>Phan</strong> VănThắng chỉ huy, Tiểu Đoàn 5, Thiếu Tá Phạm Văn Nhã Tiểu Đoàn Trưởng xuất pháttừ Thành Nội Huế, để từ đây mở rộng ra hướng Cầu Bạch Hổ. Trận chiến ở KhuVực Thủy Quân Lục Chiến được mô tả như sau dưới mắt nhìn của Nguyễn Tú,Phóng Viên Niên Trưởng của làng báo Sài Gòn ba mươi năm trước ‘’Đại Đội 4 TiểuĐoàn 1 Thủy Quân Lục Chiến do Trung Úy Nguyễn Xuân Tòng chỉ huy, anh chỉ chotôi hướng tiến quân: Địch đang ở trong cái chùa cách chúng ta 30 thước và cáchtrường học phía bên trái 60 thước...’’ Bất ngờ tiếng nổ ầm cách chúng tôi khoảngmười thước, ném tung đất bùn lên đám lính đang ngồi thấp chờ lệnh. Phía cộng sảnbắn hỏa tiễn vào đội hình của đoàn quân. Trung Úy Tòng gọi máy về Bộ Chỉ huy đểxin chiến xa tăng cường yểm trợ cuộc tiến quân. Khoảng ba phú sau, ba chiếc tăngkhông biết từ đâu ùn ùn chạy đến. Đại Bác chiến xa đồng khai hỏa, tiếp loạt đạn đạiliên 50 ly chém gẫy cây lá, lá rơi tơi tả. Đạn súng đã bắn ra mà tiếng dội còn vangvọng trong sương mai lạnh lẽo. Trung Úy Tòng ra lệnh cho toán quân Chuẩn Úy98MÙA HÈ ĐỎ LỬA
Nhựt tiến chiếm ngôi chùa. Nhựt dẫn đầu toán lính, vừa bắn vừa chạy, tản rộng haibên bọc lấy những bức tường của ngôi chùa, sau đó tiếp tục đánh vào mục tiêu thứhai, khu trường học, nơi những địch quân vừa từ chùa chạy về cố thủ. Phản lựcđược gọi đến yểm trợ, những trái bom rơi gần chỉ trong khoảng cách 100, 150thước, những mảnh gang văng tới tận khu chùa, đen sì, nóng bỏng như vừa đượclấy từ lò đúc. Qua máy truyền tin, tôi được biết có một toán Thủy Quân Lục Chiếnvừa thanh toán được một hầm cố thủ mà toán việt cộng trong ấy khoảng 15 tên đãhoàn toàn bị tiêu diệt. Tôi muốn chạy sang bên ấy để chụp hình thì người lính bêncạnh đã ngăn cản: ‘’Không được, ông chạy qua bên ấy dễ ăn kẹo vi xi lắm, đợichúng tôi dọn sạch cái nhà và ngôi trường, hơn nữa phải đào hầm lên mới chụp hìnhđược chứ’’. Tôi nghe hợp lý nên ngồi lại. Bỗng một tiếng la lớn: ‘’Chế cha, Chuẩn ÚyNhựt chạy trước kìa... Đâu có lệnh cho lên ?!’’ Người lính chưa kịp dứt lời thì tràngđạn ‘’tắc, tắc’’ nổ dòn...Một bóng người ngã gục trên khoảng đất trống, cách chùamười lăm thước...Có ai đó đã lấy một tấm pông-sô phủ lên hình hài Chuẩn Úy Nhựt.Một người lính nói với tôi ‘’Ông biết không, Chuẩn Úy Nhựt hăng lắm. Đại Đội 4chúng tôi trong trận Cai Lậy lấy được nhiều súng nhất đến 95 khẩu đủ loại’’. Vô tìnhngười lính đã đọc một bài điếu văn giản dị, đơn sơ mà bao giá trị bao ý nghĩa.Gần chỗ cỏ xanh loang máu đỏ lẫn với bùn, nơi Chuẩn Úy Nhựt ngã xuốngcho lần giải phóng Thành Nội Huế, một chiếc nón sách nằm trơ, ngửa lên bầu trờivẫn mây xám, mưa phùn, gió rét. Hai bên nón sắt có giòng chữ và chữ ký ngangtàng, phóng túng: ‘’Sống bên em, chết bên bạn’’ của người lính đã chết trong buổiđầu Xuân. Người lính còn rất trẻ.Mặt trận Thành Phố Huế chấm dứt với lần tham chiến của hai Tiểu Đoàn 21và 39 Biệt Động Quân có nhiệm vụ tảo thanh Khu Gia Hội, vùng cư dân nằm dọctheo Sông Đào và Sông Hương. Vùng nầy nhà cửa ít bị thiệt hại nhưng đầy đặcnhững hầm xác người bị thảm sát do lần rút đi trong thất bại của lực lượng cộng sảnsau 26 ngày chiếm đóng. Bốn giờ chiều ngày 24 tháng Hai năm 1968, hình ảnh bitráng linh thiêng của chiến tranh Việt <strong>Nam</strong> hiện thực: Người Huế, những người línhchiến đấu ở Huế bật khóc khi Lá Cờ Vàng Ba Sọc lên cao trên Kỳ Đài giữa mùsương và mưa bay. Và cũng như lần chào cờ đầu năm cách đó 26 ngày, ChuẩnTướng Ngô Quang Trưởng, Tư Lệnh toàn thể lực lượng giải tỏa Thành Phố Huếsuốt khoảng thời gian dài kia đã không hề nghỉ ngơi, với trang bị nón sắt, áo giápnhư một người lính ở đầu tuyến. Ông đi tới vị trí phòng thủ của binh sĩ tiền trạm LữĐoàn I Dù (gồm những lính yểm trợ, tiếp vận), cùng những đơn vị lính chuyên môn(Quân Y, Quân Xa, Truyền Tin...) của Sư Đoàn 1 những ‘’đơn vị tác chiến’’ đầu tiênmà ông vận dụng được để chống cự đợt tấn công cường tập đầu tiên của binh độiđặc công E 6 do thủ trưởng Nguyễn trọng Dần đích thân chỉ huy. Ông có mặt nơiTrung Tâm Hành Quân, theo dõi các vụ ném bom, phản pháo, cố thủ những vị trí táichiếm, điều quân tăng viện. Ông đến đầu giường của thương binh vừa được chuyểnvề Quân Y Viện, ông có mặt với những ca mổ nghiêm trọng, an ủi thân hân binh sĩthiệt mạng. Ông đã là Tướng lãnh độc nhất của Quân Lực Miền <strong>Nam</strong> sống trọn vẹnvới chiến trường, với mỗi người lính, khi cần có những quyết định khẩn cấp, hiệuquả kể từ ngày khởi đầu trận đánh, để đến hôm nay trong buổi oanh liệt, chỉ huy lễthượng kỳ. Khuôn mặt khắc khổ chĩu nặng ưu tư của người chỉ huy chiến trườnglặng xuống trong khoảng khắc.Quân và Dân đã một lần bật khócKhi lá Cờ Vàng Ba SọcLừng lững lên caoGiữa mù sương xứ Huế mùa Xuân nào...99MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 6 and 7:
Nam và Quân Đội Mỹ) toàn di
- Page 8 and 9:
Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12:
công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14:
Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16:
- Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18:
Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20:
được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22:
Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24:
Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26:
chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28:
vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30:
Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32:
không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34:
dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36:
Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38:
sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40:
Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42:
Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44:
em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46:
lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48: thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50: Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52: Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54: ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56: Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58: đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60: Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62: trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64: ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66: vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68: Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70: chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72: còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73 and 74: Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 75 and 76: đến lúc tàn cuộc một phậ
- Page 77 and 78: vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79 and 80: trầm lặng như đặc thù chun
- Page 81 and 82: Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế
- Page 83 and 84: độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 85 and 86: chỉ là đám du kích ngu ngơ n
- Page 87 and 88: chế...lực lượng cộng sản
- Page 89 and 90: Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92: ‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94: trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95 and 96: Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 97: màu vàng, xanh, đỏ được b
- Page 101 and 102: một thế kỷ qua kể từ năm
- Page 103 and 104: 10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106: đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107 and 108: Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 109 and 110: Thành ngạo nghễ kiên cố kia
- Page 111 and 112: ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113 and 114: 15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 115 and 116: chết do bất ngờ, vì không l
- Page 117 and 118: kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120: Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122: chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124: Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125: 9-10.- Richard H. Schultz, The Secr