12.07.2015 Views

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

Phan Nhật Nam Mùa Hè Đỏ Lửa - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

nhau dọc Quốc Lộ về <strong>Nam</strong>, Thủy Quân Lục Chiến co lại, tiểu đoàn này đỡ Tiểu Đoànkia rút gần xuống Mỹ Chánh và Sư Đoàn 3, không phải lỗi ở lính, ở cấp chỉ huykhông gian, cũng có thể không ở Tướng Giai (chưa có thể kiểm chứng được) tan vỡmột cách phi lý, ba Trung Đoàn dù bị thiệt hại từ ngày đầu tháng 4 vẫn còn đủ quânsố, vũ khí, phương tiện liên lạc, bỗng nhiên như viên đá nhỏ tan trong ly nước bốckhói. Một đại đơn vị vỡ tan trong bất thần kinh ngạc, dân và lính đưa nhau chạy giặcđổ về Huế như cơn nước từ nguồn băng qua bờ đê cát nhỏ. Và Huế dưới cơn épkinh hoàng của Quảng Trị nổ bùng, vỡ nát như ánh lửa điên loạn bốc cháy ChợĐông Ba chen tiếng đạn của đám quân đội, Huế vỡ tan.Vỡ dưới ảnh hưởng kinhkhiếp của Mậu Thân, giặc vào và ta chết, chết từng loạt.Huế hốt hoảng vì viễn ảnh thấp thoáng toán lính mang ngôi sao vàng sục sạokhắp cùng ngõ ngách, đường hẻm để tìm địch, giết Ngụy. Huế sợ và bốc cháy loâu...Người xuôi <strong>Nam</strong> hướng Đà Nẵng, nối nhau chen chúc trên tất cả mọi phươngtiện di chuyển. Bỏ quê hương chạy giặc...Bây giờ là buổi chiều. Huế đang ở mùa Hè, phượng đỏ, mặt nước sôngHương loáng ánh nắng. Tôi đi dọc bờ sông, chiếc cầu mới quá tân kỳ, chân cầu vâykín giây kẽm gai đề phòng thủy lôi không hợp với nét cổ kính tàn phai xứ Huế, côngtrường Phú Văn Lâu tiêu điều, lá xanh không che nổi sức nóng. Nơi này, thuở xưaxa lắm, tôi lang thang nhặt những hạt cườm đỏ có chấm đen từ cây rụng xuống,đứng ở bồn hoa nơi có bốn con rồng luôn phun nước đưa bàn tay nhỏ e dè hứngnhững hạt nước long lanh bắn tung tóe trên ven bồn đá xám. Bờ sông xưa nay cỏdại mọc đầy, những viên đá nâu đỏ của lối đi không còn nữa thay vào đấy lớp đấtcát tung bụi dưới bước chân.Cầu Trường Tiền không còn vang tiếng guốc và chập chờn những tà áo trắng,nhưng đã có bóng người và màu sắc. Dọc theo Đường Trần Hưng Đạo, bến xe,quán ăn, tiệm nước đầy thực khách, người ở Đà Nẵng trở về nhiều hơn người ra đi.Dấu hiệu tốt ở tiếng thở dài nhẹ nhõm của người hành khách khi bước xuống xe‘’Rứa mà tui nói không ai tin, Huế có chi mô mà sợ...’’Trời sập tối, tôi leo hàng rào nhẩy vào căn nhà người cậu...A! Cậu đây rồi.Ông cậu quắc thước khỏe mạnh ngày xưa không còn nữa, trước mắt tôi chỉ có mộtông già, tóc và râu trắng bạc. Cậu run tay, mắt mở lớn nhìn thằng cháu hoang đàngtrở về trong lúc trời hết nắng, ngày tàn...Con đấy hả! Ôi trời ơi...Lâu chẳng biết con ởđâu, con đến lúc cậu đang cúng bà ngoại, cúng bà với bát muối mè và cái bánhchưng !- Cậu không đi đâu ?- Không, Mậu Thân cũng vậy, cậu ở nhà, hôm nay lại là ngày kỵ bà, cậukhông đi đâu hết !!Chị tôi ở bếp lên, chị Nga đẹp đẽ đài các của ngày xưa cũng đã thay đổi, đấylà một người đàn bà mà chịu đựng đã đầy làm xạm mái tóc xanh...- Chị ở Đà Nẵng ra với cậu, chị tin sẽ không có một chuyện gì nữa, tất cả mọichuyện cũng thế thôi. Sống là được, sống là hạnh phúc rồi...Tôi ăn bữa cơm gia đình sau bao nhiêu năm cách biệt. Đi ra khỏi nhà trongbóng tối dày đặc, đèn đường không có. Lối đi nhỏ lẫn trong đám hàng rào lá chèxanh dầy kín. Dọc trên đường về sân bay Tây Lộc, hào bên phải bay ngát hươngsen. Mùa Hè rồi, mùa đẹp nhất xứ Huế, mùa của đêm trăng nhỏ giọt qua cành lá,bánh xe đạp rong ruổi trên đường nhựa vắng, lưng người con gái chuyển dịch bí ẩnsau chiếc áo mỏng và một khối tóc đen đong đưa kỳ ảo theo bước chân, ẩn hiện bấtchợt qua những hàng dậu lá che dầy đặc. Mùa Hè sống động kỳ ảo của Huế đấy,bao giờ có lại những ngày xanh huyền hoặc đó, không còn nữa, tuổi nhỏ đã qua đi52MÙA HÈ ĐỎ LỬA

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!