chốt kháng cự đan kín vào nhau, nên nay đã đến lúc cần phải thay đổi kế hoạch tácchiến để thực hiện lời nguyền trước Quốc Dân và lịch sử. Tư Lệnh Chiến Trường,Trung Tướng Ngô Quang Trưởng quyết định cùng hai viên Tư Lệnh Nhảy Dù vàThủy Quân Lục Chiến. Hai Tướng lãnh vừa được vinh thăng tại mặt trận, trên chiếnđịa Trị-Thiên nầy. Chuẩn Tướng Lê Quang Lưỡng và Bùi Thế Lân một kế hoạch táiphối trí Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến nhận trách nhiệm phần đất bên trái Quốc Lộ Ichạy dài ra đến biển. Sư Đoàn Dù từ trái Quốc Lộ đổ sâu vào hướng núi. Tiểu Đoàn6 Thủy Quân Lục Chiến thay chỗ 6 Dù chịu trách nhiệm góc Tây-<strong>Nam</strong> Cổ Thành NgãTư Đường Trần Hưng Đạo-Quang Trung, Tiểu Đoàn 3 Thủy Quân Lục Chiến đổi 5Dù chịu trách nhiệm phòng tuyến dọc Đường Lê Văn Duyệt đối diện Cửa Tiền, TiểuĐoàn 9 Thủy Quân Lục Chiến đổi 11 Dù. Trâu Điên (Tiểu Đoàn 2 Thủy Quân LụcChiến), Quái Điểu (Tiểu Đoàn 1 Thủy Quân Lục Chiến) chận đường cửa Bắc ngangSông Thạch Hãn, cũng là đường tiếp vận cho lực lượng cộng sản cố thủ Cổ Thành.Những giòng chữ sau đây viết theo câu chuyện Người Lính Thủy Đánh Bộ kể lại(22). Chúng ta hãy sống cùng những giờ phút dũng liệt với xương máu của mỗi mộtngười lính. Những Người Lính Vô Danh mà linh thiêng sông núi đã hun đúc nênthành, gánh chịu suốt cuộc chiến điêu linh.Đại Tá Ngô Văn Định, Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn 369 Thủy Quân Lục Chiến,vị Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn 369 Thủy Quân Lục Chiến, vị Lữ Đoàn Trưởng thâmniên nhất của Sư Đoàn nhận nhiệm vụ chỉ huy đơn vị sung kích tái chiếm Cổ ThànhQuảng Trị từ hướng Tây-<strong>Nam</strong>. Lữ Đoàn 147 chịu trách nhiệm mặt phía Đông từQuận Triệu Phong ra đến biển. Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến kể từ ngày thay thếNhảy Dù tuy đã chiến đấu không hề ngưng nghỉ nhưng cũng chỉ đẩy các chốt địch từngoài vào trong Cổ Thành, và điểm gần nhất cũng còn cách bờ hào Thành khoảnghai trăm thước. Không thể chần chờ hơn nữa, Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn I dưới điềuhành trực tiếp của Tướng Trưởng soạn thảo Kế Hoạch Lôi Phong giai đoạn hai sửdụng tối đa hỏa lực phi, pháo trong 48 giờ liên tiếp theo diễn tiến. Không Quân chiếnlược B-52 liên tục trải thảm từ Sông Thạch Hãn (Bắc Cổ Thành) đến Đông Hà (BắcQuảng Trị 50 cây số), có nhiệm vụ đập nát tất cả vị trí pháo binh, hỏa tiễn, bộ chỉhuy, điểm tiếp vận, tiếp đến hải pháo từ Hạm Đội 7 bắn vào các điểm nghi ngờ liêntục trong suốt chiến dịch vào những lúc phi cơ tạm rời vùng, pháo binh diện địa 175ly từ Phong Điền tăng cường quấy rối, đặc biệt chiếu cố thật kỹ vị trí tọa độ CổThành, 12 khẩu đại bác 155 ly, 54 khẩu 105 ly cơ hữu của Sư Đoàn Thủy Quân LụcChiến được lệnh tác xạ không ngưng một phút, Pháo Thủ chỉ thay nhau ngủ vài giờnửa đêm, từng khẩu pháo được điều chỉnh để không một trái đạn rớt ra ngoài bờThành. Đạn bắn không cần đếm, hàng trăm xe vận tải hạng nặng chở đạn đi suốtngày đêm trên lộ trình Đà Nẵng-Quảng Trị, đạn giở xuống để ngay trên Quốc Lộ I dàihàng cây số, lính Pháo Binh cứ tự động đến lấy mang về vị trí pháo binh khỏi phảilàm phiếu lãnh. Có người đã ôm viên đạn trong tay nhưng kiệt sức, không nạp nổivào nòng, anh ta ngã gục bên khẩu pháo. Trong vòng 48 giờ, đã có 60.000 quả đạnbắn đi, không một phân đất nào của khu vực chung quanh Cổ Thành trong Thị Xãkhông có dấu đạn rơi.Về phần bốn bờ tường Thành được dành cho Không Quân chiến thuật Việt<strong>Nam</strong> và Mỹ từ Đà Nẵng, Chu Lai, Tuy Hòa, Hạm Đội 7 đồng thực hiện. Các PhiCông phải lựa chiều đánh bom làm sao quả bom rơi đúng trên năm thước bề dàycủa chiếc Thành, cốt triệt hạ khối đá vuông vức kia thấp xuống, càng thấp càng tốt,phải đập nát bốn lô cốt ở bốn góc, khóa họng những thượng, đại liên mà xạ thủ đã bịxích chân vào súng. Và cuối cùng cũng phải cầu viện đến ‘’bon mắt thần’’, nhữngquả bom nặng 500 cân Anh, điều khiển bằng Rada để đánh xuống những đoạnThành quá kiên cố mà pháo và bom thường không triệt hạ được. Nhưng cái tường108 MÙA HÈ ĐỎ LỬA
Thành ngạo nghễ kiên cố kia dầu chỉ còn thấp khoảng vài ba thước, gạch đá ngổnngang vẫn còn những đám con cháu ‘’bác Hồ’’ chui rúc trong những căn hầm chữ A,loại hầm cứng chắc có khả năng chịu được phi pháo, chỉ trừ khi bom rơi ngay vàomiệng hầm. Thế nên, cứ dứt pháo thì địch lại nhô đầu ra bắn điên cuồng về phíatrước mặt, hiệp cùng cối pháo, hỏa tiễn bên kia bờ Thạch Hãn, trong núi, <strong>Nam</strong> SôngBến Hải dội xuống dồn dập. Không để bị bó buộc vì tình thế, Bộ Tư Lệnh Sư ĐoànThủy Quân Lục Chiến lại thêm một lần thay đổi ý định điều quân: Lữ Đoàn 369 bàngiao vị trí cho bạn, lui binh làm thành phần trừ bị, cái ‘’bánh chưng’’ gọi là Cổ Thànhkia được cắt ra làm hai: Nửa phía Đông giao cho Lữ Đoàn 258 điều động ‘’TrâuĐiên’’ Tiểu Đoàn 2 Thủy Quân Lục Chiến đánh từ hướng Tây. ‘’Ó Biển’’ Tiểu Đoàn 6Thủy Quân Lục Chiến đánh chính diện Cửa Hữu theo Đường Quang Trung, vùng cưdân trước đây gọi là Phường Thạch Hãn. Lực lượng tấn công dứt điểm sẵn sàngtrên tuyến xung phong đợt Lôi Phong chấm dứt sau 48 giờ bão lửa.Tại hầm chỉ huy Tiểu Đoàn 3 Thủy Quân Lục Chiến, Thiếu Tá Cảnh nói cùngĐại Úy Thạch, Đại Đội Trưởng Đại Đội 3: ‘’Anh Thạch, tôi biết anh muốn lui về nghỉcó mấy ngày, nay giao cho anh nhiệm vụ nầy thì kỳ quá, nhưng Tiểu Đoàn mình chỉcòn anh là Đại Đội Trưởng cứng nhất, kế hoạch Lôi Phong 2 đã bắt đầu từ ngày hômqua, đợi chờ chấm dứt, tối nay anh đem Đại Đội lên trám tuyến cho ‘’thằng 1’’ (ĐạiĐội 1), rồi tìm cách tiến sát vào chân thành kia trước khi trời sáng. Nếu không đượcthì lui về, để trời sáng tụi nó nhìn rõ là hỏng việc.Đại Úy Thạch về họp cùng với Trung Đội Trưởng để bàn định kế hoạch độtkích. Anh nói với những Trung Đội Trưởng đang ngồi chen chúc trong chiếc hầmchìm bóng tối, những tròng mắt khô rốc mệt mỏi trừng trừng nhìn xuống tấm bản đồđặt trên đất: ‘’Đây, cái bờ Thành nầy, làm thế nào Đại Đội mình cũng phải leo lên chođược, điều tôi dặn kỹ là binh sĩ không được bắn vu vơ, đến sát bờ Thành thì tunglựu đạn thật nhiều rồi leo lên, bám chặt vào đó. Đừng để tên nào leo xuống. Bámvào được thì mình mới có thể bung ra hai bên. Đến trước viên Thiếu Úy cùng tênThạch, anh nói riêng: ‘’Ông với tôi cùng tên ‘’Thạch là đá’’, đá thì phải cứng, tôi chọnông đi tiên phong là thế. Hy vọng ông làm được việc’’.Đại Đội 3 Tiểu Đoàn 3 Thủy Quân Lục Chiến vượt tuyến tấn công lúc nửađêm, ba giờ sáng, đoàn quân đến mục tiêu ấn định, bờ tường Cổ Thành Quảng Trị,nơi cách hầm đóng quân hai trăm thước khoảng cách được vượt qua bởi nhữngngười lính bò im lặng trong đêm trên gạch đá, mìn bẫy và dưới trùng điệp lưới lửa,đạn đại pháo của cả hai bên...Đột nhiên, một loạt đạn pháo binh nổ rền ngay trênđầu hướng tiến của Đại Đội, Thạch (Đại Đội Trưởng) giật mình cầm ống nói:- Thạch Thảo (danh hiệu truyền tin của Thiếu Úy Thạch) anh có làm saokhông ?- Trình thẩm quyền vô sự. Có tiếng nói lao xao bên đầu Trung Đội của ThiếuÚy Thạch (nghe qua máy truyền tin), tiếp tiếng la mừng rỡ của người Trung ĐộiTrưởng: Trình Đại Bàng (người chỉ huy), thằng Xuân của tôi đã qua hào vào sát bờThành, pháo đang nổ trên đầu nó, Thẩm Quyền bảo ông ‘’Phở Bắc’’ (Pháo Binh)ngưng đi để tụi nó leo lên...Báo cáo được nghe tiếp với những lời nói dứt khoảng dồn dập lẫn trong âmđộng đạn súng tay, lựu đạn, đại liên và pháo, cối từ phía Bắc bắn xuống yểm trợđám bộ đội cộng sản... ‘’Thằng Xuân đã lên đến bờ tường rồi...Chúng tôi đãsang...bên kia...bờ hào nước...Tụi nó...tụi nó bắn ghê quá...Lên...lên...đi’’. Không đợinghe hết lời báo cáo, Đại Úy Thạch đứng sổng dậy hét to: Xung phong...xung phong!Tất cả Đại Đội vụt chạy nhanh qua chiếc hào Thành đã cạn nước vì đất đá hai bênđổ xuống. Những người lính đồng thanh hòa theo lời hô của viên Đại ĐộiTrưởng...xung phong!! xung phong!! Những thân người ngã xuống vật vã trên gạch109 MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 6 and 7:
Nam và Quân Đội Mỹ) toàn di
- Page 8 and 9:
Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12:
công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14:
Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16:
- Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18:
Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20:
được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22:
Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24:
Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26:
chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28:
vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30:
Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32:
không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34:
dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36:
Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38:
sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40:
Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42:
Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44:
em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46:
lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48:
thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50:
Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52:
Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54:
ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56:
Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58: đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60: Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62: trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64: ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66: vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68: Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70: chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72: còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73 and 74: Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 75 and 76: đến lúc tàn cuộc một phậ
- Page 77 and 78: vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79 and 80: trầm lặng như đặc thù chun
- Page 81 and 82: Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế
- Page 83 and 84: độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 85 and 86: chỉ là đám du kích ngu ngơ n
- Page 87 and 88: chế...lực lượng cộng sản
- Page 89 and 90: Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92: ‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94: trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95 and 96: Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 97 and 98: màu vàng, xanh, đỏ được b
- Page 99 and 100: Nhựt tiến chiếm ngôi chùa.
- Page 101 and 102: một thế kỷ qua kể từ năm
- Page 103 and 104: 10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106: đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107: Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 111 and 112: ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113 and 114: 15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 115 and 116: chết do bất ngờ, vì không l
- Page 117 and 118: kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120: Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122: chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124: Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125: 9-10.- Richard H. Schultz, The Secr