Binh Quân Lực Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa tại tư gia ở East Hartfort, Connecticut hôm 1tháng 7 năm 2001.NGƯỜI LÍNH VẪN GIỮ CHẮC TAY SÚNG GIỮA VŨNG LẦY CHÍNH TRỊTrong những ngày đầu tháng 4.1975 Cựu Bộ Trưởng Thông Tin Chiêu HồiHoàng Đức Nhã nay giữ chức vụ Cố Vấn riêng của Tổng Thống Việt <strong>Nam</strong> Cộng HòaNguyễn Văn Thiệu đã có mặt tại Singapore theo lời mời của Thủ Tướng Lý QuangDiệu. Cá nhân Cố Vấn Nhã rất ái mộ nhà lãnh đạo họ Lý, bởi vị này đã thành côngtrong quá trình cai trị (dẫu bị phê phán là độc tài, độc đảng theo thói tục của chínhgiới Tây phương) bằng việc thực hiện cho người dân Singapore những điều mà chếđộ cộng sản hứa hẹn ‘’sẽ có nơi địa đàng trần thế’’. Tự Do, Dân Chủ, việc làm, phồnthịnh kinh tế, ổn định xã hội...Mức sống người dân Singapore được xếp hạng caonhất Châu Á. Môi trường, Thành Phố, Phi Cảng Singapore được đánh giá là nhưngđịa điểm công cộng sạch nhất thế giới. Tháp đôi ở Thủ Đô này có chiều cao nhấthơn hẳn tòa nhà Empire State Building hay Twine Tower của New York. Thủ TướngDiệu không mời Cố Vấn Nhã đến do liên lạc bình thường giữa những chính khách,ông mời ông Nhã đến để trao gởi một ‘’nguồn tin’’ quan trọng. Thủ Tướng Lý vàothẳng vấn đề ‘’Đừng để mất thì giờ vô ích, tôi mời ông đến đây bởi kết thúc (ở Việt<strong>Nam</strong>) sắp xẩy đến Rockefeller vừa hỏi ý kiến tôi cũng như những vị lãnh đạo Á Châukhác, liệu chúng ta có cách gì để đưa ông Thiệu ra đi hay không’’. (2) Hóa ra chuyếnviếng thăm không chính thức các nước Đông <strong>Nam</strong> Á của Phó Tổng Thống MỹRockefeller nhân dịp viếng lễ tang người lãnh đạo cuối cùng của thế hệ Thế ChiếnThứ Hai, Thống Chế Tưởng Giới Thạch vừa qua (5 tháng 4) là để thông báo điều:‘’Đã đến lúc chính phủ Mỹ cần thay người cầm quyền ở miền <strong>Nam</strong> Việt <strong>Nam</strong>’’. ThủTướng Lý không nói thêm điều gì khác việc ‘’ai’’ sẽ thay thế ông Thiệu là vấn đề củaSài Gòn với những người như Đại Tướng Minh, Khiêm hoặc cựu Phó Tổng ThốngKỳ...Ông chỉ thúc dục Cố Vấn Nhã: ‘’Hãy khẩn báo cho ông anh của ông như thế màthôi. Riêng ông nên ở lại đây. Đừng về Sài Gòn, tôi sẽ lo liệu cho gia đình ông rakhỏi nước. Người Mỹ cũng đã xếp đặt sẵn một nơi cho ông Thiệu lưu trú’’ (3). Khôngbiết cuộc mạn đàm đã được thâu băng, cũng như nơi Dinh Độc Lập máy ghi âm mật(do văn phòng CIA Sài Gòn gài) luôn hoạt động, Nhã thông báo liền cho Tổng ThốngThiệu nguồn tin chẳng mấy phấn khởi nầy, một phần ông Cố Vấn cũng đã hiểu rathực tế: ‘’Giới Quân Nhân, những Tư Lệnh chiến trường đã không còn tin tưởng nơiông Tổng Thống vốn xuất thân từ Quân Đội nầy nữa’’. Cuộc rút bỏ Tây Nguyên saungày 10 tháng Ba (ngày quân đội Bắc Việt tổng tấn công Ban Mê Thuộc), tiếp theolần di tản Huế, Đà Nẵng, Quy Nhơn, Nha Trang (cuối tháng 3) với chuỗi thảm cảnhkinh hoàng của dân và lính vượt khỏi tất cả những dự kiến, làm tan vỡ sức chiếnđấu, phá hủy quân trang cụ, vũ khí của hai Quân Khu I và II đã bày ra điều cùng cựcphi lý và tàn nhẫn: Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu, Tổng Thống Việt <strong>Nam</strong> CộngHòa là một người lãnh đạo tệ hại về cả chính trị lẫn quân sự. Chỉ riêng về mặt quânsự không thôi ông cũng đã là một người chỉ huy rất kém khả năng trong phạm vichiến lược lẫn chiến thuật. Điều này cũng bày ra sự kiện chẳng phải riêng ông Thiệumà tập thể cầm quyền miền <strong>Nam</strong> (phần đông xuất thân từ giới Quân Nhân) là nhữngngười thiếu tinh thần chiến đấu lẫn năng lực chỉ huy. Lời thông báo của Phó TổngThống Rockefeller không là ý kiến riêng của người lãnh đạo ở Tòa Bạch Ốc nhưng làphản ảnh thực tế về quyết định của chính giới Mỹ đối với tình thế chung cho toànvùng Đông <strong>Nam</strong> Á. Ngày 12 tháng 4 <strong>Nam</strong> Vang thất thủ, người lãnh đạo Sirik Matakcùng tất cả Bộ Trưởng của chính phủ Long Boret (chỉ trừ một người thuận di tảntheo đề nghị của Tòa Đại Sứ Mỹ) là những nạn nhân đầu tiên của cách hành hìnhman rợ hơn cả thời Trung Cổ do đám đao phủ Khmer Đỏ hành quyết. Họ không114 MÙA HÈ ĐỎ LỬA
chết do bất ngờ, vì không lường được tính ác ghê rợn của lực lượng cộng sảnKhmer mà hơn ai hết, vị Cố Vấn chính trị của Tổng Thống Campuchia đã có lá thưtuyệt mệnh gởi đến Đại Sứ Dean John của Hoa Kỳ với lời lẽ khẳng quyết bi trángnhư sau: ‘’Kính gởi Ngài Đại Sứ và các Bạn...Tôi chân thành cám ơn lá thư ngàichuyển tới với đề nghị giúp tôi phương tiện đi đến vùng tự do... Nhưng hởi ơi! Tôikhông thể bỏ đi một cách hèn hạ như thế được...Xin ngài cứ ra đi, và tôi cầu chúcngài cùng đất nước Hoa Kỳ có được nhiều điều hạnh phúc dưới cõi Trời này. Nếu tôicó phải chết thì cũng chết trên đất nước mà tôi vô cùng yêu quý dẫu cho đấy là điềubất hạnh, nhưng chúng ta ai chẳng sinh ra và một lần mất đi. Tôi chỉ phạm một lỗilầm là đã tin vào ngài và tin vào những người bạn Mỹ’’ (4) Lời báo động của ngườithân cận Hoàng Đức Nhã cùng tình thế bi thảm của Campuchia, lẫn thực tế tuyệtvọng của miền <strong>Nam</strong> khi phòng tuyến <strong>Phan</strong> Rang (mà cũng không bao giờ đã là mộttuyến phòng thủ vững chắc được bởi đấy là một vùng đất có thể tiếp cận đến bởi bấtcứ hướng tiến quân nào, kể cả hình thái bao vây, chia cắt) bị tan vỡ buộc TổngThống Thiệu phải hiểu rằng: Những lá thư bảo đảm của Tổng Thống Nixon vớinhững lời trịnh trọng... ‘’Tự do và độc lập của Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa luôn là mục tiêu tốithượng của chính sách đối ngoại của nước Mỹ. Tôi hằng dốc sức thực hiện mục ấysuốt cuộc đời chính trị của bản thân...’’ (5) đã không còn mảy may có giá trị, vì ngườiviết như giòng chữ (cho là thực tâm kia) đã đi ra khỏi Tòa Bạch Ốc với tình cảnh củakẻ ‘’phạm tội’’ sau vụ Watergate. Người thay thế ông, Tổng Thống không do dân cử,Gerald Ford lại bị trói buộc toàn diện bởi Nghị Quyết Sử Dụng Vũ Khí Chiến Tranhđã được Quốc Hội phê chuẩn từ tháng 11.1973, cho dù Tổng Thống Nixon đã dùngquyền phủ quyết bác bỏ. Nghị Quyết nầy thực sự là phần hiện thực hiến định củađạo luật cắt bỏ qũy ‘’Hoạt động tác chiến’’ vốn được dùng để yểm trợ cho chiến cuộcĐông Dương (6) Tất cả điều khoảng, đạo luật nầy đã được Lưỡng Viện Quốc Hội Mỹphê chuẩn thi hành sau khi ký Hiệp Định Paris (27 tháng 1.1973) và Thông CáoChung của Kissinger cùng Lê đức Thọ, ngày 13 tháng 7 cùng năm để ‘’thúc đẩy cácbên ký kết thi hành hiệp định ‘’Tái Lập Hòa Bình tại Việt <strong>Nam</strong> (sic)’’.Người gọi là Tổng Thống Việt <strong>Nam</strong> Cộng Hòa, tên Nguyễn Văn Thiệu nhấtquyết không để thân phận mình kết thúc tan thương oan khốc như tình cảnh của cốTổng Thống Ngô Đình Diệm, cũng không muốn ‘’hiển thánh vị quốc vong thân’’ trướcnòng súng của binh đội cộng sản. Ông dư biết ‘’những kẻ thù chính trị, thật sự chỉ doxung đột quyền lực, chứ chung một chiều hướng chính trị cầu lợi’’ sẽ không để choông yên thân, ông lại càng ngao ngán tình đời vì cựu Phó Tổng Thống Kỳ đã xuấthiện lại với một khẩu P-38 cặp kè bên hông hiện thực lời răn đe ‘’phải làm một cáigì...và Sài Gòn sẽ là một Stalingrad’’ như trong lần nói chuyện ở Trường Chỉ HuyTham Mưu tại căn cứ Long Bình. Nhưng cốt yếu đối với người ‘’bạn Mỹ’’, người bạnmà vị chính khách Campuchia Sirik Matak bên nước láng giềng kia đã phẫn uất kêulên lời tán thán. Nguyễn Văn Thiệu phải ra tay trước. Vất bỏ gánh nặng mà ông cholà ‘’vô lý’’ với luận cứ: ‘’Người Mỹ đòi hỏi chúng ta làm một việc bất khả thể. Tôi đãtừng nói với họ: Các ông đòi chúng tôi làm một việc mà các ông không làm nổi vớinửa triệu quân hùng mạnh, với những viên chỉ huy tài giỏi, và tiêu hơn 300 tỷ Mỹ kimtrong hơn sáu năm...Rồi bây giờ tương tự như các ông chỉ cho tôi 3 đồng, bắt tôimua vé máy bay hạng nhất, thuê phòng khách sạn 30 đồng một ngày, ăn bốn, nămmiếng bíp-tếch, uống 7, 8 ly rượu vang mỗi ngày. Đấy là một chuyện hết sức vô lý...’’(7) Sau khi so sánh cuộc chiến đấu của một dân tộc với cách thức đi ăn tiệc với giábiểu ‘’kỳ cục’’ kể trên, ông cao giọng tố cáo người bạn quý không e dè: ‘’các ông đểmặc chiến sĩ chúng tôi chết dưới mưa đạn pháo. Đấy là một hành động bất nhân củamột đồng minh nhân.’’ (8) Ông chát chúa lập lại: ‘’Từ chối giúp một đồng minh và bỏmặc họ là một hành vi bất nhân’’ (8bis) Những giới chức cao cấp của Tòa Đại Sứ Mỹ115 MÙA HÈ ĐỎ LỬA
- Page 6 and 7:
Nam và Quân Đội Mỹ) toàn di
- Page 8 and 9:
Sài gòn thất thủ như một l
- Page 11 and 12:
công vào Tân Cảnh, Kontum, hư
- Page 13 and 14:
Đấy không còn là người v
- Page 15 and 16:
- Tiên sư, bom ném thì hay như
- Page 17 and 18:
Lính Đại Đội Thinh nhỏm d
- Page 19 and 20:
được, Mễ thử bung quân ra
- Page 21 and 22:
Trời tối dần, hơi núi đùn
- Page 23 and 24:
Rất cẩn thận, Mễ cho Hùng
- Page 25 and 26:
chiếc lưng gù xuống chịu đ
- Page 27 and 28:
vào một cõi xa xăm mất hút.
- Page 29 and 30:
Đêm xuống thật nhanh trong r
- Page 31 and 32:
không đi từng luồn như ở H
- Page 33 and 34:
dân tộc. Để lịch sử mãi
- Page 35 and 36:
Hưu ạ, nói mãi cũng không h
- Page 37 and 38:
sau khi Bạch Lê mang về nhà.
- Page 39 and 40:
Từ kinh nghiệm của đêm đen
- Page 41 and 42:
Khi Bạch Lê trở về nhà thì
- Page 43 and 44:
em...Em chạy ra xe lẹ lắm cô
- Page 45 and 46:
lửa dậy, băng trên những g
- Page 47 and 48:
thương yêu. Đêm Giáng Sinh 19
- Page 49 and 50:
Thành Phố đầu tiên hứng ch
- Page 51 and 52:
Chỉ còn tiếng nói và hình
- Page 53 and 54:
ồi...Qua một quán nước, án
- Page 55 and 56:
Dậy đường tử khíKhông kh
- Page 57 and 58:
đó ngã xuống ? Tội nghiệp,
- Page 59 and 60:
Nguyễn Xuân Phúc Khóa 16 Trư
- Page 61 and 62:
trong Thế Chiến Thứ 2 do Tư
- Page 63 and 64: ghê hồn của hỏa lực phi ph
- Page 65 and 66: vùng, pháo binh diện địa 175
- Page 67 and 68: Ngày 14 tháng 9 lần đầu tiê
- Page 69 and 70: chặt ô rô, cóc kèn, dừa nư
- Page 71 and 72: còn một ngón, người sĩ quan
- Page 73 and 74: Tháng 3.73CHƯƠNG XXVIÂm Vọng
- Page 75 and 76: đến lúc tàn cuộc một phậ
- Page 77 and 78: vùng dầy đặc giữ mọi ch
- Page 79 and 80: trầm lặng như đặc thù chun
- Page 81 and 82: Thế Kỷ 11, 12 nào khác Thế
- Page 83 and 84: độ (trở thành hai mặt tươ
- Page 85 and 86: chỉ là đám du kích ngu ngơ n
- Page 87 and 88: chế...lực lượng cộng sản
- Page 89 and 90: Đồng Quân Lực (10 tháng 3) v
- Page 91 and 92: ‘’Đây cũng là lúc quyết
- Page 93 and 94: trận chiến đang bùng nổ gi
- Page 95 and 96: Thắng lợi tin vui khắp mọi
- Page 97 and 98: màu vàng, xanh, đỏ được b
- Page 99 and 100: Nhựt tiến chiếm ngôi chùa.
- Page 101 and 102: một thế kỷ qua kể từ năm
- Page 103 and 104: 10 cây số. 9 giờ sáng, cuộc
- Page 105 and 106: đột kích bắt đầu. 18 pháo
- Page 107 and 108: Chiến Việt Nam đặt trên So
- Page 109 and 110: Thành ngạo nghễ kiên cố kia
- Page 111 and 112: ao ngày đêm. Người chỉ huy
- Page 113: 15.- Bình Giả, Tỉnh Phước T
- Page 117 and 118: kể đến chăng thì cũng chỉ
- Page 119 and 120: Đối mặt binh đội của Tư
- Page 121 and 122: chỉ huy của Sư Đoàn 18 và h
- Page 123 and 124: Xuân Lộc, trên Quốc Lộ I, l
- Page 125: 9-10.- Richard H. Schultz, The Secr