Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
thể giữ lại chiếc nhẫn cưới, miếng mề đay hoặc một vật may mắn
không. Lúc này chưa ai hiểu được rằng mọi thứ đều sẽ bị tước đoạt.
Tôi cố gắng kết bạn với một trong số các tù nhân cũ. Lén đến gần ông
ta, tôi chỉ vào cuộn giấy ở trong túi áo khoác của mình và nói: “Này anh,
đây là bản thảo của một cuốn sách khoa học. Tôi biết anh sẽ nói rằng tôi
nên cám ơn Chúa vì còn sống, rằng được thế này là may mắn lắm rồi.
Nhưng tôi không cầm lòng được, tôi phải giữ bản thảo này bằng bất cứ
giá nào, nó chứa đựng công trình nghiên cứu cả đời tôi. Anh có hiểu
không?”.
Đúng vậy, anh ta bắt đầu hiểu ra. Một nụ cười từ từ nhếch lên trên
khuôn mặt anh ta, lúc đầu có vẻ thương hại, rồi dần dần chuyển thành
chế nhạo, lăng mạ. Cuối cùng hắn ném vào mặt tôi một từ để trả lời -
một từ nằm trong từ điển của các tù nhân trong trại: “Cứt!”. Vào lúc đó,
tôi đã nhìn ra sự thật trần trụi, và đã đi đến một quyết định đánh giấu giai
đoạn đầu trong phản ứng tâm lý của tôi: từ bỏ toàn bộ cuộc đời trước kia
của mình.
Bỗng nhiên, những tiếng thét ra lệnh một lần nữa vang lên khiến cho
nhóm tù nhân chúng tôi vốn đã tái nhợt vì kinh hoàng càng trở nên khiếp
đảm tột độ. Chúng tôi bị lùa tới căn phòng chờ trước khi tắm, tập hợp
quanh một tên lính SS đã đợi sẵn ở đó. Hắn nói: “Cho chúng mày hai
phút, và sẽ tính giờ bằng đồng hồ của tao. Trong hai phút, chúng mày
phải cởi hết quần áo ra và ném xuống chân. Không được mang thứ gì
theo người ngoại trừ giày, thắt lưng, dây đeo quần, và có thể là một cái
dây buộc. Bắt đầu đếm đây - bắt đầu”.
Không một chút ngập ngừng, mọi người vội vã lột sạch quần áo. Khi
thời gian gần hết, họ càng căng thẳng hơn và vụng về kéo đồ lót, thắt
lưng và dây giày. Rồi chúng tôi nghe thấy những âm thanh đầu tiên của
trận roi; tiếng roi da đang quất xuống những thân thể trần truồng.
Tiếp theo, chúng tôi bị dồn qua một phòng khác để cạo sạch lông -
không chỉ là râu tóc mà ở tất cả mọi khu vực trên cơ thể. Sau đó chúng tôi
xếp hàng trở lại dưới những vòi nước. Chúng tôi hầu như không thể
nhận ra nhau; nhưng một số người thấy nhẹ nhõm hẳn khi để ý thấy
nước thực sự nhỏ giọt từ các vòi phun.