Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
những ngọn núi ở Salzburg in hình trên nền trời lồng lộng ánh chiều tà,
thì người đó sẽ không bao giờ nghĩ rằng đấy là khuôn mặt của những
người đã từ bỏ hy vọng về cuộc sống và tự do. Cho dù điều đó là sự thật
đi chăng nữa thì chúng tôi cũng không thể rời mắt khỏi khung cảnh thiên
nhiên trước mắt, những cảnh vật mà bao lâu nay chúng tôi không còn
được nhìn thấy.
Ở trong trại cũng vậy, một người có thể phát hiện và gọi người bạn
tù làm việc bên cạnh cùng ngắm cảnh sắc tuyệt đẹp khi mặt trời xuyên
qua những tàng cây cao trong khu rừng Bavaria (giống như bức vẽ bằng
màu nước nổi tiếng của hoạ sĩ Dürer) - nơi chúng tôi đã xây dựng một
kho đạn bí mật khổng lồ. Một chiều nọ, khi chúng tôi đang ngồi nghỉ trên
sàn của khu lều, mệt lử, trên tay là những chén xúp, một người tù vội vã
chạy vào và gọi chúng tôi ra ngoài để ngắm cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp.
Đứng bên ngoài lều, chúng tôi nhìn những đám mây u ám ửng hồng ở
phía Tây và cả bầu trời sống động với những đám mây thay đổi hình
dạng và màu sắc, từ màu xanh thép đến màu đỏ thắm như máu. Màu xám
hoang tàn của khu lều trại hoàn toàn tương phản với hình ảnh rực rỡ của
bầu trời phản chiếu trong vũng nước trên mặt đất. Sau vài phút lặng im
vì xúc động, một người tù đã nói với người bên cạnh: “Thế giới này sao
có thể đẹp đến thế!”.
Một lần nọ, chúng tôi đang làm việc trong hào. Bình minh xám xịt vây
quanh chúng tôi; màu xám của bầu trời; màu xám của tuyết trong ánh
sáng nhợt nhạt của bình minh; màu xám trên những bộ đồ của những
người tù, và màu xám u tối trên khuôn mặt họ. Tôi lại nói chuyện trong
tâm tưởng với người vợ của mình, mà có lẽ cũng là đang đấu tranh để
tìm thấy lý do cho sự chịu đựng, cho cái chết từ từ của tôi. Trong nỗ lực
cuối cùng chống lại nỗi tuyệt vọng trước cái chết sắp đến, tôi nhận thấy
linh hồn mình đang xuyên qua bức màn ảm đạm. Tôi có cảm giác rằng
linh hồn của tôi vượt qua cả cái thế giới vô vọng, vô nghĩa lúc ấy và
văng vẳng ở đâu đó, tôi nghe thấy câu trả lời “Có” cho câu hỏi về sự tồn
tại của ý nghĩa sâu xa nhất của cuộc sống. Ngay khoảnh khắc ấy, bỗng
một tia sáng loé lên trên một nông trại ở phía xa, trong làn sương mờ ảo
buổi bình minh ở Bavaria. “Ex lux in tenebris lucet” - ánh sáng rồi cũng
xuất hiện từ trong bóng tối. Trong nhiều giờ, tôi đứng cuốc trên mặt đất
đóng băng. Tên lính gác đi ngang, sỉ nhục tôi, tôi coi như hắn và những lời