Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
nữa, họ cảm thấy cuộc sống trở nên vô vị. Mỗi ngày qua đi, họ lặng lẽ
ngồi trong nhà băn khoăn thấy mình “không biết làm gì”. Tôi biết nhiều
người đã trưởng thành từ khả năng chịu đựng phi thường của họ một khi
họ có lòng tin rằng những tai họa, nghịch cảnh của họ đang chịu đựng
không vô ích. Đa phần đối với mọi người, việc có một lý do để sống
khiến cho họ có thể chịu được Mọi hoàn cảnh, có thể đó là mong muốn
được cùng mọi người trong gia đình gánh vác một trọng trách nào đó
hoặc hy vọng các bác sĩ sẽ tìm ra phương thuốc điều trị căn bệnh của họ.
Tuy Frankl và tôi có những trải nghiệm không giống nhau song những
gì chúng tôi rút ra được từ những bài học cuộc sống có nhiều điểm tương
đồng. Những quan điểm trong tập sách When bad Things Happen to Good
People (Khi điều tồi tệ xảy ra với người tốt) có được sự tín nhiệm của
độc giả bởi vì chúng được rút ra từ chính những trải nghiệm của tôi trong
quá trình tìm hiểu căn bệnh dẫn đến cái chết của con trai mình. Trong khi
đó, học thuyết về liệu pháp ý nghĩa của Frankl trình bày phương thức
chữa trị vết thương cho tâm hồn bằng cách dẫn dắt nó đi tìm ý nghĩa
cuộc sống, những trang viết được đúc kết từ trải nghiệm mà tác giả phải
chịu ở Auschwitz đã lập tức nhận được sự đồng cảm và ủng hộ của độc
giả. Bạn không thể tiếp nhận toàn bộ giá trị sâu sắc của tập sách này
nếu chỉ đọc phần sau mà bỏ qua nửa đầu của cuốn sách.
Một điểm rất có ý nghĩa nữa, là lời đề tựa cho ấn bản năm 1962,
được viết bởi GGordon Allport - một nhà tâm lý học nổi tiếng, còn trong
lần này, lời đề tựa được viết bởi một giáo sĩ. Đây là một quyển sách có
bàn về những nội dung rất sâu sắc liên quan đến lĩnh vực tôn giáo. Nó
thể hiện tư tưởng chủ đạo của tác giả là cuộc sống co ý nghĩa và chúng
ta phải học cách nhìn cuộc sống theo hướng có ý nghĩa bất kể hoàn cảnh
nào đi nữa. Tác phẩm cũng nhấn mạnh một điều: cuộc sống này có một ý
nghĩa tối hậu. Và trong bản gốc, trước khi bổ sung phần tái bút, Frankl đã
kết thúc quyển sách bằng những lời đậm chất tôn giáo nhất của thế kỉ
hai mươi:
Chúng ta đã đến chỗ biết được Con người thực sự là gì. Rốt cuộc, con
người là hữu thể đã tạo ra phòng hơi ngạt ở Auschwitz, nhưng cũng là
hữu thể hiên ngang bước vào phòng hơi ngạt với kinh Lạy Cha hoặc câu
kinh Shema Yisrael [4] trên môi.