You also want an ePaper? Increase the reach of your titles
YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.
đây là một quy tắc hữu hiệu. Hầu hết những người bạn tù của tôi sau
này cũng noi theo quy tắc này. Nhìn chung, tôi sẽ thành thật trả lời tất cả
các câu hỏi và chỉ dừng lại ở đó, tuyệt đối không bàn về những việc
không được hỏi tới. Nếu người ta hỏi tôi về tuổi, tôi sẽ trả lời về tuổi.
Nếu hỏi tôi về nghề nghiệp, tôi sẽ nói “bác sĩ” nhưng không nói chi tiết.
Buổi sáng đầu tiên ở Auschwitz, một lính SS bước đến sân tập trung.
Chúng tôi bị chia thành những nhóm nhỏ: nhóm tầm bốn mươi tuổi, nhóm
dưới bốn mươi tuổi, nhóm công nhân cơ khí, kỹ sư, và cứ thế. Rồi chúng
tôi lại bị tách ra, tạo thành những nhóm mới. Nhóm của tôi bị đưa sang
một dãy nhà khác, tại đấy chúng tôi lại phải xếp hàng. Sau khi bị phân
loại một lần nữa và trả lời những câu hỏi về tuổi và nghề nghiệp, tôi bị
đưa qua một nhóm nhỏ hơn. Một lần nữa, chúng tôi lại bị đưa qua một
trạm khác và bị phân nhóm khác. Điều này tiếp diễn thêm vài lần nữa, tôi
thấy khổ sở, lạc lõng giữa những người lạ đang nói những thứ ngôn ngữ
kỳ quặc. Rồi đến làn xét chọn cuối cùng, tôi thấy mình quay trở lại nhóm
mà tôi đã bị xếp vào ở lần phân loại đầu tiên! Họ chắc không để ý rằng
tôi đã bị đưa từ trạm này sang trạm khác trong lúc chờ đợi. Nhưng tôi
nhận ra trong những phút ngắn ngủi ấy, số phận đã đi lướt qua tôi dưới
nhiều hình thái khác nhau.
Khi có đợt chuyển bệnh nhân tới “trại an dưỡng”, tên của tôi (tức số
hiệu của tôi) được đưa vào danh sách, bởi vì người ta cần một số bác sĩ.
Nhưng không ai tin rằng đích đến thật sự của chuyến đi ấy là trại an
dưỡng. Vài tuần trước, một cuộc vận chuyển như thế đã được chuẩn bị.
Và mọi người cũng nghĩ rằng nơi đến là lò hơi ngạt. Khi được thông báo
những ai tự nguyện làm ca đêm sẽ được đưa ra khỏi danh sách chuyển đi,
82 tù nhân đã xung phong ngay lập tức. Mười lăm phút sau, chuyến vận
chuyển bị hủy, nhưng 82 người trong danh sách ca đêm vẫn còn ở đó.
Điều này đồng nghĩa với việc hầu hết họ đều chết trong vòng hai tuần
tới.
Bây giờ, cuộc vận chuyển đến trại an dưỡng được sắp xếp lần thứ
hai. Một lần nữa, không ai biết liệu đây có phải là một trò bịp để dụ một
số người bệnh làm việc - dù chỉ trong 14 ngày - hay đó sẽ là chuyến đi
đưa họ đến phòng hơi ngạt hoặc đến trại an dưỡng thực sự. Bác sĩ
trưởng, người thích tôi, lên nói cho tôi vào lúc 10 giờ kém 15 phút đêm