Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
ở với thầy bà thể ấy; bề trong phải hết dạ mến yêu, cùng thành tâm kính phục: bề<br />
ngoài phải ra công giúp đỡ cùng hết dạ làm tôi. Trước mặt phải nết na nghiêm chỉnh,<br />
mà sau lưng cũng đừng lỗ mỗ hô đồ. Nói phô cho khiêm tốn, thưa thốt phải dịu dàng.<br />
Thầy tỏ dấu thương yêu, chớ mun men lờn mặt; thầy thoét oai quở phạt, cũng hoan<br />
hỷ vui lòng; đừng tỏ dấu gì mích tâm, đừng làm bộ nào thất lễ. Ấy là lúc ở với thầy<br />
trong khi ăn học; còn nếu sau khi đã mãn khóa, thì tình sư đồ còn nhớ mãi; ơn đừng<br />
chóng phủi mau quên, thì lòng mới cầm bền giữ chặt.<br />
Vài lời diễn đạo thầy trò,<br />
Khuyên trò ghi dạ, giữ cho hết lòng.<br />
Ơn thầy tợ biển dường sông,<br />
Lời so khôn xiết dấu đong khôn rồi,<br />
Nhờ cha mẹ việc dưỡng nuôi,<br />
Nhờ thầy dạy dỗ mới xuôi sự đời.<br />
Đàng văn minh bước tới nơi,<br />
Nhờ thầy dắc díu vẽ vời nước đi.<br />
Làm quan lớn đỗ khoa <strong>thi</strong>,<br />
Gặp phương sinh lý biết suy đạo tình.<br />
Ấy vì thầy đã tập thành,<br />
Mới nên cơ nghiệp mới thành thể thân<br />
Vậy lo cố ngãi tri ân,<br />
Mến yêu hết dạ kính vâng hết lòng.<br />
BÀI THỨ VII<br />
Luậ về câu: thân sư hữu tập lễ nghi.<br />
Gần thầy gần bạn, lẽ nghi tập rèn.<br />
Vào trường học nhe dạo bồn hoa, có trăm hương xông trước mặt, đủ năm sắc chiếu<br />
trên mây. Trên đã có lời thầy dạy vẽ sớm trưa, dưới lại thêm gương bạn sáng soi mai<br />
tối.<br />
Mắt thường thấy kẻ siêng năng đức hạnh, đặng ban thưởng tâng khen; tai cũng nghe<br />
trò biếng nhác hung hoang, bị quở la sửa phạt. Ấy vào trường thật là vào nơi khuôn<br />
phép, ấy là nơi học tập lễ nghi, trường thật là nơi đức hạnh đấu chiến cùng tính hư,<br />
mà thấy tính hư hằng bại trận; hễ tính hư thò đầu ló mặt, liền có kẻ sát phạt tri hô;<br />
bằng gương tốt tỏ dạng bày hình, liền có người khen lao tâng vỗ. Trí hóa những đua<br />
tranh, tài nghề hằng biến trổ. Truyện hiền nhơn hằng coi trong sách vở, gương thần<br />
thánh những thấy giữa văn bài; tai thường nghe những tích anh hừng, miệng mãi<br />
ngâm đến câu công trạng, thì tự nhiên chí khí hăng nồng mà dõi theo đàng gương<br />
phước, thoát chúc tâm tình phấn chấn, mà noi bước nẻo văn minh. Ấy thật đưa con<br />
vào trường là như đưa vào vườn lan huệ, trót mình nó đặng hưởng những ba hương,<br />
thơm mùi đạo lý. Ở nhà mình dẫu thông minh dạy con, đâu bì nơi trường học: có thầy<br />
chăm sóc, có bạn giải khuây; học một điều mà hay trăm chuyện. Có việc gì sai lầm,