Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
Vậy mình hỏi, há ai khinh,<br />
Sĩ câu Hạ vấn làm <strong>thi</strong>nh dốt hoài;<br />
Chi bằng khiêm nhượng là hay,<br />
Không ai chê dại lại may cho mình.<br />
BÀI THỨ XVIII.<br />
Luận về câu: Quân tử bất trọng tắc bất oai<br />
Trò không nghiêm chỉnh, không ai kính trò.<br />
Bậc học trò như tịch thượng trân, như quấc trung bửu; như cục ngọc để giữa chiếu<br />
bông, như của quí tích trong nhà nước; mười mắt đều trông xem, mười tay đều chỉ<br />
trỏ; một tiếng nói chẳng nghiêm trang, trăm lời người đã trằm nhọ. Ấy bậc kẻ sĩ như<br />
vậy, há dễ cẩu hảnh thảo lược. Sách rằng: chiêm bỉ kỳ úc, lộc trúc a a, hữu phỉ quân<br />
tử: nọ nọ vịnh sông kỳ đẹp, đờn đờn ngọn lá tre xanh: ấy là hình bóng duông nhan<br />
người quân tử.<br />
Quân tử phải nghiêm trang, tiểu nhơn mới tôn phục; học trò không có nết, <strong>thi</strong>ên hạ<br />
chẳng kính nhường. Mình muốn cho người tôn trọng, trước mình phải tôn trọng lấy<br />
mình. Mình không lo giữ thể, cũng nõ biết tu thân, học văn không thủ lễ lại phóng tứ<br />
lưu phog, lạ chi <strong>thi</strong>ên hạ không kính vì, lạ chi thế gian sinh đàm tiếu?<br />
Khi đã sa chơn thường hay lỡ bước. Lễ nghi đã phế, học tập cũng lợi; trường qui<br />
không giữ, thể diện ra hèn, thầy không yêu, bạn không mến, tức thị phiền nỗi đồng<br />
mình, bèn liều buông tay bỏ sách. Bởi đó tiếp câu bất trọng tắc bất oai, còn thêm ít<br />
chữ học tắc bất cố. Nghĩa là học chẳng đặng bền. Không bền vì mât thể, bởi mất thể<br />
chẳng ai vì, vì đó nên bỏ trường xéo mất: ấy là quân tử bất trọng tắc bất oai: đà không<br />
oai danh oai thể, đà chẳng trọng lễ trọng nghi, thì ra bán đồ nhi phế.<br />
Kẻ mà biết trọng kỳ thể, nhớ mình là bậc trượng <strong>phu</strong>, ăn ở giữ nết nghiêm trang, nói<br />
phô tìm lời minh chính, thầy dạy yêu đương, bạn trường mến ph ục, tới học thì vui,<br />
tháo lui thì tiếc. Học trò như thế mới cho là trọng, trong như vầy mới gọi là oai, oai<br />
lúc còn học, oai buổi ra <strong>thi</strong>; <strong>thi</strong> may mà đậu <strong>thi</strong>ếng lại nổi bay, bay đồn ra khắp xứ,xứ<br />
đâu cũng khen rằng: Đó là người xư biết ăn học, đó là kẻ nay đã <strong>thi</strong> hành.<br />
Nết quân tử, chữ văn chương,<br />
Phải tuyển hai ấy mới đương học hành.<br />
Học không quyết, việc bất thành.<br />
Nết na không trọng, bộ hình không oai.<br />
Mình không trọng chớ trách ai,<br />
Kính tôn tại gã, chê bai tại mình,<br />
Mình nghiêm phép, há ai khinh,<br />
Mình không tự trọng, nhơn tình biếm bao.<br />
Hễ mà đức hạnh vị cao,<br />
Ở đâu không trọng, chốn nào không oai?