Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
2. Tiếng nào ở cuối có một consonne nhập thanh on nhau, mà chữ voyelle trước<br />
consonne ấy chuộc về một vận, thì các tiếng ấy cũng về một vận như đã nói trong<br />
khoản thứ 9 trước nầy.<br />
Vậy ác, ắc, ấc là một vận. Áp, ắp, ấp về một vận. Ót, ốt, ớt, út, ứt về một vận. Et, ết,<br />
ít, iết về một vận v.v. song vận ít cong hòa được với vận ích.<br />
Ấy là nói nghe vận cho xuôi tai hơn, còn chí như phép rộng thì bao nhiêu tiếng nhập<br />
thanh cũng cho vào một vận được cả. Như sẽ thấy Văn tế các đẳng, tiếng: mật, <strong>thi</strong>ết,<br />
vít, bác, chúc, sút, tốt vức, tớp, xếp, sách v.v. là một vận cùng nhau cả.<br />
Lời bảo nên nhớ.<br />
17. Các khoản các luật đã kể trước nầy về các vận hòa nhau thì hẳn như vậy; song<br />
muốn cho văn vè <strong>thi</strong> phú êm tai, thì thà tìm tiếng cho hòa vận tự nhiên mọi đàng, hay<br />
là xê xích đôi chút mà thôi thì hay hơn.<br />
Vả cách hòa vận đã nói đó là về tiếng Annam mà thôi, nếu pha phách chữ nho vào<br />
làm vận thì cũng phải xét chữ ấy có hòa vận không. Vì chưng chữ nho người Tàu đọc<br />
khác, cho nên có nhiều chữ Annam nghe như một vận mà tàu thì kể là hai vận khác<br />
nhau, ví dụ chữ ca và chữ ma thì hai vận, chữ canh với chữ thanh (là xanh) cũng là<br />
hai vận; mà chữ thanh (là tiếng) thì vào một vận với chữ canh v.v. (Ai muốn biết vận<br />
tàu, thì hãy xem <strong>thi</strong> vận tập thành).<br />
ĐOẠN THỨ II.<br />
DẠY CÁCH LÀM CÂU ĐỐI.<br />
18. H. Câu đối là gì?<br />
T. Câu đối là hai câu đáp nhau cho xứng ý hạp nghĩa, và nghịch vận trắc bình cùng<br />
đủ tiếng bằng nhau.<br />
Giải: 1. Cho xứng ý, hạp nghĩa: nghĩa là câu trước nói việc nầy, câu sau đối lại việc<br />
nọ cho xứng hạp. Câu trước có hai ý, câu sau cũng phải có hai ý. Câu trước nói cớ<br />
trêu, hoặc nói lái, câu sau cũng phải có như vậy, như sẽ thầy trong mấy ví dụ sau.<br />
2. Nghịch vận trắc bình và đủ tiếng: nghĩa là tiếng nào câu trên bình, thì trong câu<br />
dưới tiếng đối với tiếng ấy phải lo cho trắc, mà tiếng nào câu trên trắc thì câu dưới<br />
tiếng đối với tiếng ấy phải lo cho bình, trừ ra những tiếng luật cho thong thả như sẽ<br />
thấy trong các đoạn về <strong>thi</strong>, phú, văn v.v. Vả câu trước có đôi tiếng trùng, hoặc có hai<br />
ba tiếng hòa vận thì câu dưới cũng phải cứ như vậy, và cứ đặt đủ tiếng như câu trên,<br />
chớ dư chớ <strong>thi</strong>ếu.<br />
Hãy xem các ví dụ thì sẽ rõ:<br />
Ba phen tâu chí thánh,<br />
Muôn kiếp tạ thần công.<br />
Gặp xe võ tay cầm lại,<br />
Thấy thóc nhà chau mặt ngảnh đi 19 .<br />
19 Thuở xưa anh em Bá Di Thúc Tê nghe vua Võ là vua đầu nhà Châu ngự giá đi đánh vua Trụ nhà Thương thì đến can,<br />
song vua không nghe, thì anh em lên núi Thủ Dương mà chết đói đó, chẳng thèm ăn lúa nhà Châu.