GIÁO TRÌNH HÓA HỌC CÁC NGUYÊN TỐ KHÔNG CHUYỂN TIẾP VÀ CHUYỂN TIẾP - NGUYỄN HỮU KHÁNH HƯNG, HUỲNH THỊ KIỀU XUÂN
https://app.box.com/s/wosi3kzcandqq4f7uy3xf6s9c6of22l4
https://app.box.com/s/wosi3kzcandqq4f7uy3xf6s9c6of22l4
Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
3. Nếu hợp chất có nhiều hợp phần phân cực dương (cation) hay nhiều hợp phần phân cực âm (anion)<br />
thì vẫn gọi tên theo quy tắc trên với tên gọi của các cation (hay của các anion) được xếp theo thứ tự<br />
abc.<br />
Thí dụ: COCl<br />
2<br />
carbon clorur oxid (carbonyl clorur)<br />
MgCl(OH)<br />
KMgF<br />
3<br />
MgNH<br />
4<br />
PO<br />
4<br />
.6H<br />
2<br />
O<br />
magne clorur hydroxyd<br />
kali magne fluorur<br />
ammonium magne phosphat hexahydrat<br />
4. Ghi chú: Nhiều tài liệu thường gọi tên khác đi một chút so với cách trình bày trên ở chỗ không ghi số<br />
oxi hóa của các nguyên tố, thay vào đó:<br />
a. Số lượng của các hợp phần dương hoặc âm đơn giản được biểu diễn bằng các tiếp đầu ngữ<br />
mono, di, tri, tetra,….Tiếp đầu ngữ mono có thể không cần ghi.<br />
b. Nếu các hợp phần đó là ion phức tạp thì các tiếp đầu ngữ sẽ là bis, tris, tetrakis,…<br />
Thí dụ: P<br />
2<br />
O<br />
5<br />
diphospho pentaoxyd<br />
NO<br />
2<br />
S<br />
2<br />
Cl<br />
2<br />
nitrogen dioxyd<br />
disulfur diclorur<br />
5.6.2. Tên của các oxihydroxid<br />
1. Danh pháp thông dụng:<br />
a. Đối với các oxihydroxid, người ta lấy tên phần gốc của nguyên tố tạo acid có thêm tiếp vĩ ngữ −ơ<br />
hoặc −ic để phân biệt số oxi hóa của nguyên tố đó.<br />
b. Cách gọi tên khi nguyên tố tạo acid với nhiều số oxi hóa khác nhau như sau:<br />
Số oxi hóa của nguyên tố tạo acid Tên gọi Thí dụ<br />
Thấp nhất acid hypo–tên nguyên tố–ơ HClO acid hypoclorơ<br />
Thấp acid tên nguyên tố–ơ HClO<br />
2<br />
acid clorơ<br />
Cao acid tên nguyên tố–ic HClO<br />
3<br />
acid cloric<br />
Cao nhất acid per–tên nguyên tố–ic HClO<br />
4<br />
acid percloric<br />
c. Ghi chú: Trường hợp nguyên tố chỉ tạo được một oxihydroxid thì dùng tiếp vĩ ngữ −ic để gọi tên.<br />
Thí dụ: H<br />
2<br />
SiO<br />
3<br />
– acid silicic.<br />
d. Người ta phân biệt một nguyên tố ở cùng số oxi hóa tạo thành nhiều oxihydroxid có hàm lượng<br />
nước khác nhau bằng cách thêm tiếp đầu ngữ như sau:<br />
Hàm lượng nước trong oxihydrocid Tên gọi Thí dụ<br />
Ít nhất acid meta– tên oxoacid (HPO<br />
3<br />
)<br />
n<br />
acid metaphosphoric<br />
74