Bộ đề thi thử 2019 môn Ngữ Văn - Từ ThS Đỗ Ngọc Thống, ThS Nguyễn Thành Huân gồm 49 đề có lời giải chi tiết (cập nhật đến 14.6.2019)
https://app.box.com/s/oluxh6eurjfnl6hnzmctvf8luhuf36wj
https://app.box.com/s/oluxh6eurjfnl6hnzmctvf8luhuf36wj
Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
Năm tháng vẫn đi qua<br />
Như biển kia dẫu rộng<br />
Mây vẫn bay về xa.<br />
Qua khổ thơ trên phần nào Xuân Quỳnh đã trao cho người đọc nhận thức rõ về những dự cảm và nỗi<br />
băn khoăn của chị. Những từ “tuy dài thế”, “vẫn đi qua”, “dẫu rộng” như chứa đựng ở trong nó ít nhiều<br />
nỗi âu lo. Tuy thế nhà thơ vẫn tin tưởng, tin tưởng ở tấm lòng nhân hậu và tình yêu chân thành của mình<br />
sẽ vượt qua tất cả như áng mây kia như năm tháng kia. Có thể nói Xuân Quỳnh yêu thương tha <strong>thi</strong>ết,<br />
mãnh liệt nhưng cũng tỉnh táo nhận thức dự cảm những trắc trở, <strong>thử</strong> thách trong tình yêu; đồng thời cũng<br />
tin tưởng vào sức mạnh tình yêu sẽ giúp người phụ nữ vượt qua <strong>thử</strong> thách <strong>đến</strong> với bến bờ hạnh phúc.<br />
Cho nên, sóng sẽ <strong>đến</strong> bờ, năm tháng sẽ đi qua thời gian dài đằng đẵng và đám mây nhỏ bé sẽ vượt qua<br />
biển rộng để bay về phía chân trời xa. Một loạt hình ảnh thơ ẩn dụ được bố trí thành một hệ thống tương<br />
phản, đối lập để nói lên dự cảm tỉnh táo, đúng đắn và niềm tin mãnh liệt của nhà thơ vào sức mạnh của<br />
tình yêu. Đời người là hạn hẹp, thời gian là vĩnh hằng, không gian vũ trụ thì vô cùng, vô tận… Còn con<br />
người, để đạt được sự vĩnh cửu hoàn <strong>thi</strong>ện ấy chỉ <strong>có</strong> tình yêu, bởi chỉ <strong>có</strong> tình yêu là muôn đời trẻ trung,<br />
bất tử. Như sóng biển cồn cào không bao giờ ngưng nghỉ, nỗi khát vọng tình yêu mãi mãi bồi hồi trong<br />
lồng ngực tuổi thanh xuân. Xuân Quỳnh đã hơn một lần nói về điều này trong thơ của mình:<br />
Thời gian như là gió<br />
Mùa đi theo tháng năm<br />
Tuổi theo mùa đi mãi<br />
Chỉ còn anh và em<br />
Chỉ còn anh và em<br />
Cùng tình yêu ở lại.<br />
(Thơ tình cuối mùa thu)<br />
Xuân Quỳnh vừa thổ lộ trực tiếp, vừa mượn hình tượng sóng để nói và suy nghĩ về tình yêu. Những ý<br />
nghĩ này <strong>có</strong> vẻ tự do, tản mạn, nhưng từ trong <strong>chi</strong>ều sâu của <strong>thi</strong> tứ vẫn còn sự vận động nhất quán. Bên<br />
cạnh đó Xuân Quỳnh thường đặt tình yêu giữa không gian bao la (biển khơi, đất trời, mây, gió…), và<br />
thời gian bất tận (mùa thu đi, kí ức, thời gian trắng, thời gian ơi sao không đổi sắc màu…) để đi <strong>đến</strong> tận<br />
cùng xứ sở, <strong>đến</strong> tận cùng đau đắng khổ đau của cuộc đời chị đã nếm trải. Cho nên, thật dễ hiểu cái khát<br />
vọng ngày càng dâng lên mãnh liệt khôn cùng trong trái tim người nữ <strong>thi</strong> sĩ của tình yêu và hạnh phúc<br />
đời thường.<br />
NGUYEN THANH TU PRODUCTION<br />
b. Sự rạo rực, xôn xao khát khao <strong>đến</strong> khắc khoải<br />
Cuộc đời tuy dài nhưng không phải vô cùng, như biển lớn mênh <strong>môn</strong>g nhưng không phải vô tận.<br />
Xuân Quỳnh rất nhạy cảm với sự trôi trảy của thời gian, ý thức về thời gian gắn với nỗi âu lo, dù vậy,<br />
nhân vật trữ tình trong thơ đã <strong>có</strong> cách ứng xử tích cực: âu lo nhưng không mấy thất vọng, mà chỉ khao<br />
khát nắm lấy hạnh phúc trong hiện tại, sống hết mình, mãnh liệt với tình yêu để vượt qua và <strong>chi</strong>ến thắng<br />
sự hữu hạn của thời gian và đời người. Khát vọng sống hết mình với tình yêu được Xuân Quỳnh diễn tả<br />
một cách giản dị. Thi sĩ ước muốn:<br />
Làm sao được tan ra<br />
<strong>Thành</strong> trăm con sóng nhỏ<br />
Trang 7