Bộ đề thi thử 2019 môn Ngữ Văn - Từ ThS Đỗ Ngọc Thống, ThS Nguyễn Thành Huân gồm 49 đề có lời giải chi tiết (cập nhật đến 14.6.2019)
https://app.box.com/s/oluxh6eurjfnl6hnzmctvf8luhuf36wj
https://app.box.com/s/oluxh6eurjfnl6hnzmctvf8luhuf36wj
You also want an ePaper? Increase the reach of your titles
YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.
2. Thân bài<br />
2.1. Khái quát chung<br />
Cuộc đời của Hoàng Phủ <strong>Ngọc</strong> Tường gắn bó sâu sắc với xứ Huế (sinh ra ở thành phố Huế, học đại học<br />
Huế, dạy học tại trường Quốc học Huế, tham gia phong trào cách mạng tại Huế và trở thành một tri thức yêu<br />
nước, một <strong>chi</strong>ến sĩ trong phong trào đấu tranh chống Mĩ - ngụy ở Thừa Thiên - Huế). Vì thế Hoàng Phủ<br />
<strong>Ngọc</strong> Tường là người <strong>có</strong> vốn hiểu biết sâu rộng trên nhiều lĩnh vực nhất là lịch sử, địa lí, văn hóa Huế.<br />
Hoàng Phủ <strong>Ngọc</strong> Tường là nhà văn chuyên về thể loại bút kí. Ông từng được nhà văn Nguyên <strong>Ngọc</strong> đánh giá<br />
là một trong những nhà văn viết kí hay nhất của văn học ta hiện nay. Nhà văn <strong>Nguyễn</strong> Minh Châu từng viết:<br />
“Trong đời sống văn học, những nhà văn <strong>có</strong> tài năng, người thì đóng góp một cách viết, người thì đóng góp<br />
vào một cách sử dụng ngôn từ... nhưng trên tất cả anh phải cho người đọc thấy được cái riêng của anh”. Khi<br />
tìm <strong>đến</strong> thể kí của văn học Việt Nam hiện đại ta sẽ gặp một đỉnh cao là <strong>Nguyễn</strong> Tuân nhưng dù là người <strong>đến</strong><br />
sau, Hoàng Phủ <strong>Ngọc</strong> Tường đã và sẽ không bao giờ bị che khuất bởi đỉnh cao ấy. Nét đặc sắc trong phong<br />
cách nghệ thuật của Hoàng Phủ <strong>Ngọc</strong> Tường là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ và trữ tình với<br />
những liên tưởng mạnh mẽ và lối hành văn mê đắm, tài hoa.<br />
Bài kí Ai đã đặt tên cho dòng sông? được Hoàng Phủ <strong>Ngọc</strong> Tường viết tại Huế tháng Một năm 1981.<br />
Sau này nhà văn đã <strong>chi</strong>a sẻ: “Tác phẩm dù viết trong mười ngày nhưng tôi đã nghĩ về nó bằng nửa cuộc đời<br />
của mình”. “Tôi đã mang cả tâm huyết vẽ nên một dòng sông y như nó vốn <strong>có</strong>. Đó là một thứ tài sản tôi<br />
muốn gửi lại cho thế hệ mai sau với <strong>lời</strong> nhắn gửi: “sông Hương như một viên ngọc quý mà <strong>thi</strong>ên nhiên ban<br />
tặng cho Huế”.<br />
Nếu như <strong>Nguyễn</strong> Tuân viết về sông Đà với cảm hứng đi tìm chất vàng của <strong>thi</strong>ên nhiên và chất vàng<br />
mười đã qua <strong>thử</strong> lửa trong tâm hồn người lao động Tây Bắc thì Hoàng Phủ <strong>Ngọc</strong> Tường viết về sông Hương<br />
với niềm khao khát được khám phá vẻ đẹp của <strong>thi</strong>ên nhiên và những lớp trầm tích văn hóa của mảnh đất cố<br />
đô.<br />
2.2. Phân tích<br />
a. Bài kí là hiểu biết sâu sắc về sông Hương dưới góc độ địa lí<br />
Hoàng Phủ <strong>Ngọc</strong> Tường đã cảm nhận sông Hương và Huế ở tận sâu thẳm tâm hồn của mình để thấu hiểu<br />
và trân trọng, ông viết về sông Hương như viết về chính mình, nhà văn thuộc từng khúc quanh, ngã rẽ, từng<br />
chỗ đổi dòng. Với nhà văn, dòng sông không chỉ là một dòng chảy vô tư của tạo hóa mà còn là một sinh thể<br />
với sức sống riêng và những cung bậc cảm xúc phong phú, đa <strong>chi</strong>ều. <strong>Từ</strong> hình tượng sông Hương <strong>có</strong> lẽ Hoàng<br />
Phủ <strong>Ngọc</strong> Tường muốn hoài vọng về một vẻ đẹp nào đó chưa đạt tới ở đời của <strong>thi</strong>ên nhiên xứ Huế. Men theo<br />
dòng sông, nhà văn đã gọi tên biết bao địa danh xưa cổ và trầm mặc của Huế.<br />
NGUYEN THANH TU PRODUCTION<br />
Ở thượng nguồn sông Hương được ví như “bản trường ca của rừng già”. Chẳng phải ngẫu nhiên mà<br />
nhà văn lại dành cho sông Hương một tên gọi như vậy. Thì ra ở nơi khởi nguồn của dòng chảy, gắn với đại<br />
ngàn Trường Sơn hùng vĩ con sông toát lên vẻ đẹp của sức sống mãnh liệt vừa hùng tráng, vừa trữ tình như<br />
bán trường ca bất tận cùa <strong>thi</strong>ên nhiên:“Rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn, mãnh liệt qua những ghềnh thác,<br />
cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn và cũng <strong>có</strong> lúc nó trở nên dịu dàng và say đắm giữa những<br />
dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng”. Câu văn dài <strong>chi</strong>a làm nhiều vế liên tục như gợi dậy cái dư<br />
vang của trường ca. Thủ pháp điệp cấu trúc với những động từ mạnh tự nó đã tạo nên âm hưởng hùng tráng,<br />
mạnh mẽ của con sông giữa rừng già.<br />
Nhà văn còn nhân cách hóa sông Hương như “cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại”. Đây là một<br />
Trang 4