Bộ đề thi thử 2019 môn Ngữ Văn - Từ ThS Đỗ Ngọc Thống, ThS Nguyễn Thành Huân gồm 49 đề có lời giải chi tiết (cập nhật đến 14.6.2019)
https://app.box.com/s/oluxh6eurjfnl6hnzmctvf8luhuf36wj
https://app.box.com/s/oluxh6eurjfnl6hnzmctvf8luhuf36wj
Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
vào trận chúng tấn công <strong>chi</strong>ếc thuyền tới tấp: “Mặt nước hò la vang dậy quanh mình, ùa vào mà bẻ gãy cán<br />
chèo võ khí trên cánh tay mình. Sóng nước như thể quân liều mạng vào sát nách mà đá trái mà thúc gối vào<br />
bụng và hông thuyền. Có lúc chúng đội cả thuyền lên. Nước bám lấy thuyền như đô vật túm thắt lưng ông đò<br />
đòi lật ngửa mình ra giữa trận nước vang trời thanh la não bạt”.<br />
+ Trùng vây thứ hai: “Tăng thêm nhiều cửa tử để đánh lừa con thuyền vào, và cửa sinh lại bố trí lệch qua<br />
phía bờ hữu ngạn… Dòng nước hùm beo hồng học tế mạnh trên sông đá đánh khuýp quật vu hồi <strong>chi</strong>ếc<br />
thuyền”. Tại trận đánh giáp la cà này, chúng quyết sinh quyết tử với ông lái đò. Khi <strong>chi</strong>ếc thuyền đã vượt<br />
qua, bọn sông nước cửa tử “vẫn không ngớt khiêu khích, mặc dầu cái thắng đá tướng đứng <strong>chi</strong>ến ở cửa vào<br />
đã tiu nghỉu cái mặt xanh là thất vọng”. Đúng là bọn đá sóng nước hiểm độc!<br />
+ Trùng vi thứ ba: “ít cửa hơn, bên trái bên phải <strong>đề</strong>u là luồng chết cả. Cái luồng sống ở chặng ba này lại ở<br />
giữa ngay bọn đá hậu vệ của con thác”. Tại đây những boong-ke chìm và pháo đài đá nổi ở đầu chân thác<br />
phải đánh tan cái thuyền. Làm ta liên tưởng <strong>đến</strong> một trận đấu bóng quyết liệt. Chiếc thuyền như một cầu thủ<br />
phải “phóng thẳng, chọc thủng cửa giữa, vút, vút, cửa ngoài, cửa trong, lại cửa trong cùng, và như một mũi<br />
tên tre xuyên nhanh qua hơi nước, vừa xuyên vừa tự động lái được lượn được”, tiến về phía khung thành và<br />
cuối cùng đã hết thác.<br />
- <strong>Từ</strong> cuộc <strong>chi</strong>ến đấu ác liệt với thác dữ sông Đà, từ sự bình dị của những con người lái đò sau <strong>chi</strong>ến thắng<br />
(không lưu danh tên tuổi, chả thấy ai bàn thêm một <strong>lời</strong> nào về cuộc <strong>chi</strong>ến thắng vừa qua), <strong>có</strong> thể thấy <strong>Nguyễn</strong><br />
Tuân đã khẳng định, ngợi ca vẻ đẹp của những người lao động bình thường, ầm thầm, giản dị nhưng đã và<br />
đang làm nên những kì tích lớn lao trong cuộc <strong>chi</strong>ến với <strong>thi</strong>ên nhiên hung dữ nơi ải nước sông Đà.<br />
2.4. Nhận xét và đánh giá<br />
- Thế giới nhân vật của <strong>Nguyễn</strong> Tuân là thế giới nhân vật của nghệ sĩ. Nghệ sĩ uống trà, nghệ sĩ đao phủ,<br />
nghệ sĩ tử tù, những anh bộ đội trực <strong>chi</strong>ến giữa cánh rừng nở đầy hoa đào. Như vậy với <strong>Nguyễn</strong> Tuân người<br />
nghệ sĩ đâu phải chỉ ở những lĩnh vực sáng tạo nghệ thuật mà còn ở những lĩnh vực khác nhau trong cuộc<br />
sống.<br />
- Người lái đò điêu luyện, thuần thục <strong>đến</strong> tài tử trong nghề vượt thác. Ông xử lí các tình huống, những thách<br />
thức của <strong>thi</strong>ên nhiên khéo léo và linh hoạt, mỗi động tác của người lái đò như một đường cọ trên bức tranh<br />
<strong>thi</strong>ên nhiên sông nước, khi thì dũng mãnh và quyết đoán, khi thì mềm mại uyển chuyển.<br />
- Người lái đò còn <strong>có</strong> một tâm hồn cao đẹp, phong thái ung dung của những đấng tài hoa tài tử. Sau cuộc<br />
vượt thác, “Sông nước Đà giang xèo xèo tan trong trí nhớ và không ai bàn thêm một <strong>lời</strong> nào về chuyện vừa<br />
qua nơi cửa ải nước. Họ chỉ bàn tán về cá dầm xanh, cá anh vũ và những ống cơm lam trong hang đá”.<br />
Người lái đò sông Đà coi việc đối mặt với sông nước hung bạo là chuyện thường tình, không <strong>có</strong> gì đáng nói,<br />
những hồi ức về sự hiểm nguy <strong>đề</strong>u không <strong>có</strong> mà tất cả <strong>đề</strong>u là sự lãng mạn ngọt ngào. Đó là khí chất nghệ sĩ ở<br />
mỗi con người bình thường luôn ung dung thanh thản sau những thác lũ cuộc đời, nó làm nên sự khác biệt<br />
với những người bình thường khác.<br />
NGUYEN THANH TU PRODUCTION<br />
- Có thể nói khả năng làm chủ ngôn ngữ của <strong>Nguyễn</strong> Tuân thật phi thường muốn “vẫy gió tuôn mưa”, “hô<br />
phong hoán vũ” để từ đó dựng cảnh cho người lái đò xuất hiện với tất cả sự tài hoa của người nghệ sĩ lái đò –<br />
một nhân vật đạt <strong>đến</strong> đỉnh cao của sự toàn mĩ trong công việc của mình.<br />
- Người lái đò trí dũng và tài hoa trên dòng sông hung bạo và trữ tình. Vẻ đẹp của những người lái đò – vẻ<br />
đẹp bình dị, thầm lặng nhưng đầy trí tuệ và sức mạnh, đầy ý chí và nghị lực, tài năng và tài hoa <strong>có</strong> khả năng<br />
<strong>chi</strong>nh phục <strong>thi</strong>ên nhiên, bắt nó phải phục vụ con người dựng xây đất nước chính là “chất vàng mười” của con<br />
người Tây Bắc nói riêng và người lao động Việt Nam nói chung trong thời kì mới.<br />
Trang 6