14.06.2019 Views

Bộ đề thi thử 2019 môn Ngữ Văn - Từ ThS Đỗ Ngọc Thống, ThS Nguyễn Thành Huân gồm 49 đề có lời giải chi tiết (cập nhật đến 14.6.2019)

https://app.box.com/s/oluxh6eurjfnl6hnzmctvf8luhuf36wj

https://app.box.com/s/oluxh6eurjfnl6hnzmctvf8luhuf36wj

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Trên con đường trở về nhà của tràng, thị thay đổi hẳn. Trong khi Tràng mặt “<strong>có</strong> vẻ gì phớn phởn khác<br />

thường”, hay “tủm tỉm” cười một mình và hai con mắt sáng lên lấp lánh, thì thị lại “đi sau hắn chừng ba bốn<br />

bước. Thị cắp cái thúng con, đầu hơi cúi xuống, cái nón tàng nghiêng nghiêng che khuất đi nửa mặt”. Thị <strong>có</strong><br />

vẻ rón rén, e thẹn. Rõ ràng so với người đàn bà mới ban trưa, bây giờ thị đã là người khác. Ban trưa lúc ở<br />

ngoài chợ, thị sấn sổ, cong cớn để được ăn, còn bây giờ, thị đang về nhà chồng. Vả lại, thị bắt đầu ý thức về<br />

thân phận của mình, là người vợ theo không. Hóa ra, thị chẳng <strong>có</strong> chút quyền uy nào, kể cả quyền lựa chọn<br />

và đành chấp nhận số phận khi đã <strong>đến</strong> bước đường cùng.<br />

Song, dù “cố đấm ăn xôi” đi nữa, thị vẫn là người <strong>có</strong> ý thức về giá trị của bản thân. Trên đường về nhà<br />

chồng, khi anh Tràng lấy làm thích thú trước cảnh lũ lẻ con chọc ghẹo, thì “thị <strong>có</strong> vẻ khó chịu lắm. Thị nhíu<br />

đôi lông mày lại, đưa tay lên xóc xóc lại tà áo”. Trẻ con nghịch ngợm chọc ghẹo còn được, đằng này <strong>đến</strong><br />

người lớn cũng tò mò, khi “thị biết xung quanh người ta đang dồn cả về phía mình, thị càng ngượng ngịu,<br />

chân nọ bước díu cả vào chân kia”. Anh Tràng <strong>đến</strong> là vô tư, cứ lấy vậy làm thích thú. Thị càu nhàu trong<br />

miệng và lầm lũi đi <strong>đến</strong> nỗi nhầm đường. Thị mong sớm <strong>đến</strong> nhà “chồng” để tránh sự dòm ngó của mọi<br />

người. Cái sự trơ trẽn ở chợ hẳn không phải là bản chất của người đàn bà tội nghiệp ấy. Bây giờ những <strong>lời</strong> lẽ<br />

của thị với Tràng vẫn trống không nhưng không hề đánh đá, chỏng lỏn, thậm là tình tứ - một lối tình tứ rất<br />

đỗi mộc mạc chân quê bởi họ vốn sinh ra từ ruộng đồng chân chất, không quen nói những <strong>lời</strong> hoa mĩ <strong>có</strong><br />

cánh: “Đã một mình còn lại mấy u. Bé lắm đấy... hoang nó vừa vừa chứ”. Rõ ràng nếu đây không phải là lối<br />

cư xử của một đôi vợ chồng thì chí ít cũng là một cặp tình nhân. Hình như trong sâu thẳm con người thị vẫn<br />

còn mong chờ một điều gì khác đẹp đẽ, chẳng hạn như hạnh phúc lứa đôi hơn là tìm một chốn nương thân<br />

một nơi để chạy đói. Nhân vật đang dần dần lột bỏ những nét xấu xí, thảm hại về ngoại hình để hé lộ những<br />

đặc điểm tốt đẹp trong tâm hồn và tính cách. Người đọc bắt đầu thấy thương hơn là chê trách thị.<br />

Về nhà của Tràng, thị càng khác hơn. Người đàn bà ấy <strong>có</strong> cái tò mò của nàng dâu mới. Thị đảo mắt<br />

nhìn xung quanh. Quả là nghèo quá. Thị nén tiếng thở dài. Anh Tràng muốn vợ mình được tự nhiên, cứ giục<br />

ngồi, nhưng thị chỉ dám “ngồi mớm xuống mép giường”. Ngồi mớm vì mất tự nhiên. Tự nhiên sao được khi<br />

về nhà chồng với những cái không: “Không tấm áo lành lặn, không họ hàng đưa tiễn, không một chút hiểu<br />

biết về gia đình nhà chồng, không cưới hỏi”. Ý thức hoàn cảnh của bản thân pha chút lo sợ đối diện với mẹ<br />

chồng chưa một lần gặp mặt nên thị ngồi mớm ở mép giường như pho tượng. Suy nghĩ của người vô tư, liều<br />

lĩnh, cả nể như Tràng về thị lúc ấy: “Quái sao nó lại buồn thế nhỉ? ... Ồ sao nó lại buồn thế nhỉ?” ... như<br />

càng tô đậm thêm tâm trạng lo âu, thấp thỏm, buồn tủi của thị mà thôi. Khi bà cụ Tứ về, người đàn bà ấy chủ<br />

động chào bà bằng u. Có lẽ nói được bốn từ: “U đã về ạ!” là một sự cố gắng lắm của thị. Bởi vì, khi bà cụ đã<br />

chấp thuận, “Tràng thở đánh phào một cái, ngực nhẹ hẳn đi” thì “thị vẫn khép nép đứng nguyên chỗ cũ”.<br />

Chính thái độ ấy cùng hoàn cảnh của thị đã khiến bà cụ Tứ, trái với sự dò xét thông thường của những người<br />

mẹ chồng với nàng dâu, nhìn thị bằng tấm lòng đầy thương xót. Bà nhanh chóng chấp nhận thị là dâu dù chỉ<br />

mấy phút trước đó cả hai <strong>đề</strong>u xa lạ.<br />

NGUYEN THANH TU PRODUCTION<br />

d. Thị đã biến những người xung quanh trở thành những con người khác<br />

Chỉ sau một đêm <strong>có</strong> vợ, sáng hôm sau, trong mắt Tràng: “Hắn chớp chớp liên hồi mấy cái, và bỗng vừa<br />

chợt nhận ra, xung quanh mình <strong>có</strong> cái gì vừa thay đổi mới mẻ, khác lạ. Nhà cửa, sấn vườn hôm nay <strong>đề</strong>u được<br />

quét trước, thu dọn sạch sẽ gọn gàng. Mấy <strong>chi</strong>ếc quần áo rách như tổ đỉa vẫn vắt khươm mươi niên ở một<br />

góc nhà đã thấy đem ra sân hong. Hai cái ang nước vẫn để khô cong dưới gốc ổi đã kín nước đầy ăm ắp.<br />

Đống rác mùn tung bành ngay lối đi đã hót sạch”. Sự thay đổi ấy bắt đầu từ bàn tay của thị, của người vợ<br />

đảm đang: “Tràng nom thị hôm nay khác lắm, rõ ràng là người đàn bà hiền hậu đúng mực không <strong>có</strong> vẻ gì<br />

Trang 6

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!