22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Khuyên ai chớ có ngồi rồitừ khi tổ tiên ta còn ăn lông ở lỗ, những nghịch cảnhthiên nhiên đ~ g}y ở trong lòng <strong>lo</strong>{i người những cảmxúc rất mạnh ấy, mạnh tới nỗi đuổi ra khỏi óc ta tất cảnhững cảm xúc v{ tư tưởng <strong>vui</strong> vẻ, êm ái, dịu dàng.Ông James L. Mursel dạy môn giáo khoa ở trường Sưphạm Columbia, đ~ nhận rõ như vậy khi ông nói : “Sự <strong>lo</strong>buồn giầy vò bạn không phải trong lúc bạn làm việc, màtrong lúc bạn nghỉ ngơi. Lúc đó óc tưởng tượng của bạnhỗn <strong>lo</strong>ạn. Bạn tưởng tượng được cả những cái vô lý, lốbịch nhất v{ phóng đại cả những lỗi lầm cực nhỏ... Lúc đó,óc bạn như một cái máy quay thả cửa, quay tít mù, khiếncho những bộ phận chống đỡ có thể bị cháy hoặc tan tànhra từng mảnh. Vậy thì muốn trị chứng <strong>lo</strong> buồn không gìbằng kiếm việc ích lợi để rồi say sưa l{m việc đó”.Nhưng không cần phải là một gi|o sư đại học mới nhậnthấy và thi hành cái chân lý ấy đ}u. Trong chiến tranhvừa rồi, một bà nội trợ ở Chicago đ~ tự nhận ra rằng“phương thức trị bệnh <strong>lo</strong> buồn là luôn luôn kiếm một việcgì ích lợi để l{m”. Tôi gặp bà ta ngồi với ông chồng trongmột <strong>to</strong>a xe lửa có phòng ăn, từ Nữu Ước về một xứ có trạiruộng của tôi là Missouri. Song rất tiếc rằng tôi quên hẳntên hai ông bà tuy tôi vốn ghét lối kể thí dụ mà không chobiết tên v{ địa chỉ của các nhân vật để chứng minh chocâu chuyện.Hai ông bà kể với tôi rằng hôm trước có vụ oanh tạc TrânChâu Cảng thì hôm sau người con độc nhất của ông bà107

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!