22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Phần thứ baviết rồi lời ca cũng chép lại gởi cho Sullivan. Có lần họphải ra sân khấu cùng một lúc thì mỗi người đứng mộtđầu, người quay mặt ra phía n{y để chào khán giả, ngườingó ra ph|i kia để khỏi trông thấy mặt nhau. Họ khôngbiết “tốp” nỗi giận của họ lại, như Lincoln.Một lần, trong trận Nam Bắc chiến tranh, khi nghe bạnthân tố áo những kẻ thù cay độc nhất của mình, ông nói:“C|c anh còn giận dai hơn tôi nữa. Có lẽ tôi dễ làm lànhqu|, nhưng không bao giờ tôi nghĩ rằng giận nhau là cólợi. Chúng ta đ}u có thì giờ để gây lộn suốt nửa đờingười. Nếu có người nào thôi không kích tôi nữa thì tôiquên hẳn chuyện cũ đi liền”.Tôi ước gì một bà cô của tôi - bà Edith - cũng dễ quêngiận như Lincoln nhỉ! Bà và ông chồng tên là Frank sốngtại một khu trại đ~ cầm cố rồi. Chung quanh l{ đất cằn vàhầm hố m{ trong nh{ thì xó n{o cũng đầy những congián. Hai ông bà làm việc cực nhọc và chắt bóp từng xu.Nhưng b{ muốn sắm m{n v{ ít đồ trang hoàng khác chonhà cửa được sáng sủa nên đ~ đi mua chịu những món ấyở tiệm tạp hóa Dan Eversole.Ông thấy bà công nợ thì sinh <strong>lo</strong> lắng. Vả lại, cũng như c|cchủ trại khác, có tính rất ghét sự mua chịu, ông ngầm bảoDan Eversole đừng bán chịu cho bà nữa. Khi hay tin, bànổi giận đùng đùng - v{ 50 năm sau, b{ vẫn chưa nguôi.Tôi nghe bà kể lại chuyện ấy cả chục lần rồi. Lần cuốicùng gặp tôi, b{ đ~ 70 tuổi. Thưa với b{: “Thưa cô, dượng156

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!