22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

“Tốp” <strong>lo</strong> lạiBây giờ, nghĩ lại, tôi có thấy sung sướng đ~ quyết địnhnhư vậy không?Sung sướng m{ thôi ư? Tôi còn thấy muốn nhảy múa điêncuồng lên nữa chứ? Tôi có thể thiệt thà nói rằng khôngbao giờ tôi phí thời giờ để tiếc và than thở rằng sao mìnhkhông phải là một Thomas Hardy thứ nhì.Một đêm, c|ch đ}y một thế kỷ, khi cú kêu trong rừng bênbờ hồ Walden, ông Henry Thoreau chấm cây bút lôngngỗng vô bình mực tự tay chế lấy và chép vào nhật ký:“Muốn biết giá trị của một vật là bao nhiêu thì cứ xét xembây giờ hoặc sau này phải đem bao nhiêu đời sống để đổilấy vật ấy”.Nói một cách khác: Lo lắng về một việc gì để hại đời sốngta, tức l{ đ|nh gi| việc đó đắt qu|, có kh|c gì điên không?Chính Gilbert và Sullivan điên như vậy. Họ biết soạnnhững điệu nhạc và lời ca <strong>vui</strong> vẻ mà họ không biết chút gìvề cách gây hạnh phúc cho đời họ. Họ đ~ soạn mấy bản canhẹ nh{ng du dương nhất để l{m <strong>vui</strong> cho người đời nhưbản: Patience, Pinafore, The Mikado. Nhưng họ không tựchủ được. Họ đầu đọc đời họ chỉ vì cái giá tiền một tấmthảm. Sullivan mua một tấm thảm rạp hát của hai ngườimới lập. Gilbert thấy đắt tiền quá, nổi xung lên. Thế rồihọ kiện nhau và cho tới chết không thèm nói với nhaunửa lời. Khi Sullivan đ~ soạn xong điệu nhạc cho một tácphẩm mới thì tự chép lại gởi cho Gilbert; và khi Gilbert155

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!