22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Hiềm thù rất tai hại và bắt ta trả một giá rất đắttiếng nên ông hy vọng sẽ kiếm được việc trong một hãngxuất cảng. Ông gởi đơn xin việc, nhưng tới đ}u người tađều trả lời rằng, trong thời kỳ chiến tranh, người takhông thể thu nhận một thư tín viên ngoại quốc, tuynhiên họ cũng ghi tên v{ sẽ gọi đến ông, nếu cần... Trongkhi đó, một thương gia gởi cho ông Georrge Rona l| thưsau đ}y: “Những ý nghĩ của ông về công việc của tôi, hoàn<strong>to</strong>àn sai lầm và có phần lố bịch nữa. Trước hết, tôi xin nóirằng, tôi cũng chẳng cần mướn một thư tín viên; sau, nếucần đi nữa, tôi cũng chẳng mướn ông, bởi vì ông khôngviết nổi một bức thư bằng tiếng Thụy Điển cho đúng mẹo.Chứng cơ l{ bức thư của ông đầy những lỗi vậy”.Khi đọc bức thư phúc đ|p ấy, ông ta tức uất người. Cái lãoThụy Điển này có quyền gì mà dám mắng ông dốt! Lại tứchơn nữa l{ chính thơ của l~o cũng đầy những lỗi! ÔngRona lập tức lấy giấy bút ra viết gởi cho lão một bài học.Nhưng sau nghĩ lại, ông tự nhủ: “Kể cũng phải, làm saomình biết được lão này nói vô lý? Mình có học tiếng ThụyĐiển, nhưng đ}u phải là tiếng mẹ đẻ của mình! Như vậyrất có thể mình viết sai mà không biết. Tốt hơn mình nênhọc thêm tiếng này rồi tìm chỗ khác vậy. Ấy thế, l~o đó đ~vô tình bảo lỗi cho mình đ}y. Lời lẽ của l~o nghe đ|ngbực thật, nhưng mình cũng phải cảm ơn l~o. Phải đấy,mình đi viết thơ c|m ơn l~o ta mới được”.Thế là ông George Rona xé n|t l| thơ “nói móc” vừa viếtxong và thảo l| thư kh|c lời lẽ như vầy: “Ông thiệt đ~ có197

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!