22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Đã không tránh được thì nhận đidễ thương, đ|ng l{m kiểu mẫu. Trời đ~ thưởng công tôi!... Rồi thì bức điện tín tới. Đất như sụt dưới chân tôi. Tôithấy không còn lý do gì sống nữa. Tôi bỏ bê công việc, lạtlẽo với bạn bè, phó hết thảy cho dòng nước chảy xuôi.Tôi hóa ra chua chát và uất ức. Tại sao Trời gi{ độc địabắt đứa cháu của tôi đi? Tại sao một thanh niên dễthương như vậy - có cả một tương lai x|n lạn trước mắt -mà lại phải chết? Tôi không tin có thể thế được. Tôi uấtức qu| đến nỗi muốn bỏ việc, bỏ cả xứ sở, tự giam trongmột nơi để khóc lóc và than thở. Tôi xếp dọn giấy tờ trênbàn, sửa soạn đi xa, thì thấy một bức thư bỏ quên, củacháu viết cho tôi khi thân mẫu tôi mất mấy năm về trước.Trong thư nói: “Bà mất, cô và cháu thấy nhà vắng hẳn đi,nhất l{ cô. Nhưng ch|u chắc rằng cố sẽ nén buồn được,nhờ ch}n lý cô đ~ tự tìm thấy. Cháu không bao giờ quênđược c|i ch}n lý đẹp đẽ ấy m{ cô đ~ dạy cháu. Dù ở chântrời góc bể, ngăn sông c|ch núi, ch|u cũng ghi t}m tạc dạrằng cô đ~ khuyên ch|u gặp bất kỳ nghịch cảnh n{o cũngluôn luôn mỉm cười, <strong>vui</strong> vẻ nhận nó như một kẻ trượngphu vậy”.Tôi đọc đi đọc lại bức thư ấy, thấy như có ch|u đangđứng bên cạnh, nói với tôi: “Tại sao cô không hành dộngnhư cô đ~ khuyên ch|u? Cứ <strong>vui</strong> sống đi, mặc kệ tình thếra sao thì ra, giấu nỗi lòng trong một nụ cười rồi <strong>vui</strong> vẻsống”.137

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!