22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Phần thứ nhấtChàng viết: “Th|ng tư năm 1945, vì qu| <strong>lo</strong> nghĩ, tôi mắcmột chứng bệnh ruột, đau đớn vô cùng. Nếu chiến tranhkhông kết liễu ngay lúc đó thì chắc là tôi nguy rồi. Tôi mỏimệt quá lẽ. Lúc đó tôi l{m hạ sĩ quan ở bộ binh, đội thứ94. Công việc của tôi là ghi tên những người tử trận, hoặcmất tích, hoặc nằm nh{ thương. Tôi phải thu những đồdùng của họ để gởi về cho thân nhân họ, vì người ta trọngnhững kỷ niệm đó lắm. Tôi luôn luôn sợ vì lúng túng màrồi lẫn lộn đ|ng tiếc chăng. Tôi <strong>lo</strong> lắng không biết có làmtròn phận sự không, có sống sót để về ôm đứa con mộthay không - đứa con mới 6 th|ng m{ tôi chưa được biếtmặt. Tôi <strong>lo</strong> lắng mệt nhọc đến mức mất 17 ki lô. Tôihoảng hốt gần hóa điên. Tôi ngó tay tôi chỉ thấy còn davới xương.Nghĩ tới khi về nhà, thân hình tiền tụy mà sợ, khóc lócnhư con nít. T}m hồn bị rung động quá chừng, nên mỗikhi ngồi một mình l{ nước mắt tràn ra. Có một hồi, ít lâusau trận Bulge, tôi khóc nhiều quá, không còn hy vọng gìtinh thần sẽ thư th|i như xưa nữa”.Sau cùng, tôi phải vào nằm nh{ thương. Vị b|c sĩ săn sóctôi chỉ khuyên có vài lời m{ thay đổi hẳn đời tôi. Sau khiđ~ kh|m kỹ cơ thể tôi, ông nhận rằng bệnh tôi thuộc bệnhthần kinh. “Này anh Ted, anh nên coi đời của anh như cáiđồng hồ cát. Anh biết rằng phần trên đồng hồ đó có dựnghàng ngàn hột cát. Và những hột cát ấy, đều lần lần liêntiếp nhau, chui qua cái cổ nhỏ ở giữa để rớt xuống phần32

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!