22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Phần thứ tưLà tại ông ưu phiền. Ông nói với tôi: “C|i gì cũng l{m chotôi <strong>lo</strong>, tôi <strong>lo</strong> vì tôi ốm qu|; vì tôi tưởng rằng tóc tôi mỗingày mỗi rụng; vì tôi sợ không bao giờ d{nh được đủ tiềnđể cưới vợ; sợ không bao giờ thành một người cha hiền;sợ không cưới được ý trung nhân; sợ đời không sungsướng. Tôi <strong>lo</strong> cả về những ý nghĩ của người khác về tôinữa. Tôi <strong>lo</strong> vì tư tưởng có ung thư trong bao tử. Thôi thếlà hết làm việc, phải bở sở. Tinh thần tôi sôi lên như nướctrong một nồi sùng sục mà không có lỗ để xả hơi. Áp lựcđó không chịu nổi, phải xả bớt đi mới được. Bạn nên cầuTrời đừng bao giờ bị bệnh thần kinh thác <strong>lo</strong>ạn vì khôngcó nỗi đau đơn vật chất nào có thể ghê gớm hơn nỗithống khổ của một tinh thần hấp hối hết.Bệnh tôi nặng đến nỗi không dám nói thiệt với ngườithân trong nhà. Tôi không tự chủ được tư tưởng. Óc tôiđầy sợ sệt. Một tiếng động nhỏ nhất cũng l{m tôi nhảylên. Tôi trốn mọi người. Tôi thường khóc vô cớ.Sống một ngày là một ngày hấp hối. Tôi thấy ai nấy đềubỏ tôi. Thượng đế cũng vậy nữa. Tôi muốn nhảy xuốngsông tự tử cho rồi đời.Nhưng tôi bỏ ý định quyên sinh anh đi, quyết định lạiF<strong>lo</strong>ride, hy vông sẽ nhờ đổi gió mà hết bệnh. Khi tôi bướcch}n lên xe, cha tôi đưa một bức thư bảo tới F<strong>lo</strong>ride hãymở ra coi. Tôi tới nơi v{o giữa mùa du lịch. Vì không thuêđược phòng ngủ, tôi đ{nh thuê phòng trong một ga ra xehơi. Rồi tôi <strong>to</strong>an kiếm việc tại một nhà chuyên chở mà180

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!