22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Phần thứ nămluôn giá lạnh, và không bao giờ tôi tưởng tượng ở đời cóngười hai ch}n được ấm r|o trong mùa đông.Song thân tôi làm việc như mọi: 16 giờ một ngày. Vậy màchúng tôi vẫn luôn luôn bị nợ nần quấy rầy và vận xuiđeo đẳng. Hồi nhỏ, xứ tôi đ~ phải thấy cảnh lụt: nướcsông tràn ngập ruộng nương, t{n ph| mọi vật. Cứ bảynăm thì lụt tới sáu, và bây giờ, nhắm mắt lại, tôi còn ngửithấy mùi khét lẹt của x|c heo đem thiêu.Một năm nay không lụt, trùng mùa, chúng tôi mua bò vềnuôi mập ú. Nhưng không lụt mà còn tệ hơn lụt vì nămấy, giá bò ở chợ Chicago hạ tới nỗi con bò nuôi mập màbán chỉ lời có 30 Mỹ kim. Vất vả cả năm vì 30 Mỹ kim!L{m gì cũng lỗ. Tôi còn nhớ ba tôi mua la con về nuôi.Nuôi ba năm, mướn người chăn day, rồi chở tới Memphisở Tenessy, chịu bán với giá thấp hơn gi| mua ba nămtrước nữa.Sau 10 năm vất vả, ăn uống kham khổ, chúng tôi khôngcó một xu dính túi, mà còn nợ đến nước phải cầm vườn,cố trại. Hết sức làm lụng mà vẫn không trả nỗi tiền lời,nên nhà ngân hàng làm nhục, chửi rủa v{ hăm đuổi ba tôiđi. Lúc ấy người 47 tuổi. Trên 30 năm đầu tắt mặt tối,người chỉ chuốc thêm nợ và nhục nhã. Chịu không nổi,người sinh âu sầu, mất ăn, sức lực tiêu mòn, cho nên mặcdù làm lụng suốt ngày ở ngo{i đồng, người cũng phảiuống thêm thuốc tiến thực. Tuy vậy, người vẫn rạc đi. B|c276

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!