22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Phần thứ baĐại tá George Grook, người da đen cầm quân có lẽ giỏinhất trong lịch sử Mỹ, chép vào cuốn Tự truyện của ôngrằng: “Hầu hết những nỗi <strong>lo</strong> lắng và khổ sở của người dađen đều do họ tưởng tượng ra, chứ không có thiệt”.** *Nghĩ lại mấy chục năm sau n{y, tôi thấy những ưu tư củatôi do tưởng tượng mà ra. Ông Jim Grant nói với tôi ôngcũng nhận thấy vậy. Ông có một tiệm bán trái cây ở NữuƯớc, vẫn hay mua 10 đến 13 <strong>to</strong>a xe cam v{ bưởi. Ôngthường bị những ý nghĩ n{y d{y vò ông. Nếu có mộtchuyến xe trật đường rầy thì sao? Hay là nếu xe đươngqua cầu mà sập thì sao? Đ~ đ{nh, tr|i c}y đ~ có bảo hiểm,nhưng ông sợ nếu đến hẹn, không có tr|i để giao chokhách hàng thì sẽ mất mối. Ông <strong>lo</strong> nghĩ qu| đến nỗi ôngtưởng bị ung thư trong bao tử, phải đi kh|m b|c sĩ. B|c sĩnói ông không đau gì hết, chỉ có thần kinh suy nhược.Ông nói: Nghe lời ấy tôi hiểu ra ngay nên tự hỏi rồi tự đ|pnhững câu này:- Này Jim Grant, từ trước tới nay, anh đ~ mua bao nhiêu<strong>to</strong>a trái cây rồi?- Khoảng 25.000 <strong>to</strong>a.- Có bao nhiêu <strong>to</strong>a bị trật đường rầy?130

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!