22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Phần thứ nămChạy về miền quê được vài cây số, tôi bỏ đường cái,xuống xe ngồi khóc như con nít, trên mặt đất. Rồi bỗngnhiên tôi bắt đầu cố suy nghĩ, không quay cuồng trong <strong>lo</strong>lắng và sợ sệt như trước nữa. Tôi r|n suy nghĩ tìm mộtgiải pháp. Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn đượckhông? Có thật là vô hy vọng không?Tất thì tôi trao cả vấn đề đó cho Chúa v{ cầu Ngài giảiquyết giùm. Tôi cầu nguyện hăng h|i, vì sống chết do lờicầu nguyện đó – mà thiệt đúng như vậy. Lạ lùng thay,bỗng tôi thấy tâm hồn bình tĩnh. Tôi ngồi đến nửa giờ,vừa sụt sùi cầu nguyện. Rồi về nhà, vẫn khóc như con nít.Sáng hôm sau thức dậy, đầy tự tin vì đ~ phú cho ThượngĐế dắt dẫn. Tôi ngẩng đầu, mạnh dạn đi xin một chân bánđiện cụ. Tôi biết thế n{o cũng được việc và quả nhiênngười ta nhận liền. Tôi yên ổn làm ở đó cho đến chiếntranh, tiệm phải đóng cửa. Rồi tôi qua giúp một công tybảo hiểm nhân mạng, vẫn để cho Thượng Đế dắt dẫn. Đólà chuyện 5 năm trước. Bây giờ tôi đ~ hết nợ, gia đình <strong>vui</strong>vẻ, ba đứa con điều ngoan ngoãn, tạo được căn nh{, sắmđược chiếc xe mới và có một số tiền bảo hiểm nhân mạnglà 25.000 Mỹ kim.“Nghĩ lại thời ấy, tôi thấy sạt nghiệp và thất vọng đến nỗimuốn tự trầm là một sự may mắn cho đời tôi. Vì nhờ tìnhcảnh bi thảm ấy mà ngày nay tôi mới biết tin ở ThượngĐế. Có bao giờ tôi dám ngờ rằng tâm hồn tôi có đượcbình tĩnh, tự tin như nay đ}u”.296

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!