22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Đã không tránh được thì nhận đirằng tôi phải coi một bọn năm người khiêng chất nổ vàokhoang thứ năm trong chiếc tàu của chúng tôi. Bọn đólưng d{i vai rộng, nhưng không biết chút gì về các chất nổhết. Thế mà họ phải vận những thùng chứa một tấn thuốcnổ T.N.T. Bấy nhiêu chất nổ đủ l{m văng chiếc tàu cũ kỹcủa chúng tôi lên tới mây xanh. Họ dùng hai sợi dây cápđể đưa thùng xuống tàu. Tôi luôn luôn lẩm bẩm: “Nếumột trong hai sợi d}y đó tuột hay đứt...! “Trời! Lúc đó tôimới sợ làm sao! Tôi run lên. Miệng tôi khô, chân tôi quỵ,tim tôi đập thình thình. Nhưng tôi không trốn đ}u đượchết. Trốn tức l{ đ{o ngũ, l{ nhục nhã cho tôi và cha mẹtôi, là bị xử bắn nữa. Cho nên tôi không dám trốn. Tôiphải ở lại. Mắt tôi không rời những người phu, thấy họkhiêng những thùng chất nổ một cách hờ hững mà lạnhxương sống. Chỉ vô ý một chút là chiếc tàu này sẽ nổ tunglên. Sau hơn một giờ kinh hãi, tôi mới bắt đầu suy nghĩmột chút. Tôi tự nhủ: “Cứ cho là chiếc tàu này sẽ nổ tunglên thì đ~ l{m sao? Ta sẽ chết tức tốc, có hay trước gìđ}u? Chết c|ch đó giản dị quá, ờ, còn hơn l{ chết vì nộiung nhiều. Thôi đừng điên nữa, ở đời ai mà khỏi chết? Tađ~ phải làm công việc đó, không thì bị bắn. Vậy sao khôngr|n thích nó đi”.Tôi tự nhủ như vậy hàng giờ,và bắt đầu thấy dễ chịu. Saucùng tôi bắt tôi nhận một tình thế không thể hay đổiđược và nhờ vậy tôi thắng nổi ưu tư v{ sợ sệt.147

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!