22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Phần thứ tưghé vào trại họ, giúp họ bửa củi, vắt sữa bò, cho súc vậtăn uống. Thành thử không ai chế nhạo tôi nữa mà cảm tạtôi. Khi giải ngũ, ở Hải Quân về, tôi được rõ cảm tình củahọ. Ng{y đầu tiên tới nh{, hơn 200 người lại thăm tôi, cóngười đi hơn 120 c}y số, và lòng họ đối với tôi thiệt chânthành. Vì tôi chịu khó và <strong>vui</strong> vẻ giúp đỡ người khác chonên hết <strong>lo</strong> lắng v{ ưu phiền. Đ~ 13 năm rồi, không còn aigọi tôi l{ “thằng mồ côi thò lò mũi xanh nữa”.Đ|ng khen thay cho C. R. Bur<strong>to</strong>n! Anh đ~ biết bí quyết đắcnhân tâm và diệt <strong>lo</strong>, để <strong>vui</strong> sống.B|c sĩ Frank Loope cũng vậy. Ông tàn tật 23 năm vìchứng sưng khớp xương. Vậy mà ông Withouse ở tòa báoSeattle Star đ~ viết cho tôi: “Tôi đ~ lại phỏng vấn b|c sĩLoope nhiều lần. Chưa bao giờ tôi thấy một người vị thahoặc sung sướng hơn ông ta”.Ông già nằm liệt giường ấy l{m c|ch n{o m{ sung sướngnhư vậy? Bạn thử đo|n xem. Có phải bằng cách phàn nànvà chỉ trích kẻ khác không? Không... Có phải bằng cáchthan thân trách phận và muốn được mọi người chú ý tới,săn sóc cho không? Không... Ông sung sướng như vậy chỉnhờ biết theo đúng ch}m ngôn của ông Hoàng xứ Galles:“Tôi phụng sự”. Ông kiếm tên v{ địa chỉ của những ngườitàn tật khác và viết những bức thư <strong>vui</strong> vẻ an ủi họ để họv{ ông cũng được <strong>vui</strong> lòng. Sau cùng, ông lập một hội ởkhắp nước gọi l{ “Hội những người bị giam tại nhà”.254

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!