22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Phần thứ nămTôi thất vọng. Ngày tháng qua, Tôi gắng sức gắp hai, gắpbốn, mà kiếm chẳng đủ xài. Tôi hoảng không dám chàokhách nữa. Sắp bước v{o căn phòng họ, nỗi <strong>lo</strong> sợ bùnglên mạnh quá, tôi phải đi đi lại lại trước cửa phòng hoặcra hẳn ngo{i đường m{ đi <strong>lo</strong>anh quanh. Rồi sau khi đ~mất nhiều thì giờ quý giá và dùng hết nghị lực lấy canđảm, tôi nhẹ nhẹ quay quả nắm, tay run run mà lòng thìnữa cầu cho kh|ch h{ng đi vắng!Công ty bán sách dọa nếu không bán chạy hơn sẽ khôngcho mượn tiền trước nữa. Nhà tôi cằn nhằn, vì không tiềntrả tiệm tạp hóa m{ nh{ thì đông miệng ăn. Chúng tôi cóba đứa con. Tôi <strong>lo</strong> lắng quá, mỗi ngày một thất vọngthêm, không biết phải l{m sao đ}y. Như đ~ nói ở trên, tôiđ~ đóng cửa phòng luật, còn lấy đ}u th}n chủ nữa. Bâygiờ mới nguy. Không có tiền trả chủ phòng, cũng khôngtiền mua giấy xe; mà dù có giấy xe cũng không đủ canđảm vác cái mặt bơ phờ thất bại này về nhà. Sau cùngmột buổi tối khốn đốn kia, tôi lết về phòng ngủ, bụngnghĩ về lần n{y chót đ}y. Chưa bao giờ tôi hoàn <strong>to</strong>àn thấtbại như vậy. Chán nản, nát lòng, tôi không biết quay ngãnào. Sống hay chết cũng chẳng cần nữa. Tôi buồn đ~ lỡsinh ra làm cái kiếp người. Buổi tối hôm đó, chỉ có một lysữa nóng, nhưng được vậy là nhiều lắm rồi. Tôi hiểu tạisao có những người đ}m đầu từ trên lầu xuống đất. Nếutôi đủ can đảm thì đêm ấy tôi cũng đ~ tự tử như vậy. Tôitự hỏi mục đích ở đời là gì? Song trả lời không được, suynghĩ ho{i không ra.288

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!