22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Làm sao trị được bệnh u uất trong hai tuầnhạ, nên bấy l}u tôi đ~ tự làm cho tiêu tan cái ý muốn khỏiđau m{ không hay.Trận Trân Châu Cảng là một bi kịch bản thương nhấttrong lịch sử Mỹ, nhưng riêng đối với tôi, nó là một maymắn. Cuộc khủng hoảng ấy đ~ cho tôi một sức mạnh màkhông bao giờ tôi ngờ có được. Tôi không nghĩ tới tôi nữam{ chuyên chú v{o người khác. Tôi có một mục đích lớnlao, quan trọng, cốt yếu. Tôi không có thì giờ nghĩ tới tôi,<strong>lo</strong> lắng cho tôi nữa”.Một phần ba những người bệnh thần kinh có thể tự trịđược nếu họ l{m theo Margaret, nghĩa l{ nghĩ tới sự giúpđỡ kẻ kh|c. Đó không phải là ý của tôi mà là của CarlJung. Mà Carl Jung biết rõ điều ấy hơn ai hết. Ông nói:“Một phần ba con bệnh của tôi đau không phải vì bệnh,m{ vì đời sống của họ vô nghĩa v{ trống rỗng. Nói mộtcách khác, họ muốn đi du lịch trên đường đời, nhưng trễt{u, nên đời họ hóa ra nhỏ mọn, vô ích, khiến họ chạy đikiếm một nhà chuyên trị bệnh thần kinh. Vì lỡ tàu họđứng trên bến mà trách hết thảy mọi người - từ họ ra - vàmuốn cho cả thế giới săn sóc họ, làm thỏa mãn ý muốních kỷ của họ”.Chắc bạn tự nhủ: Nhưng chuyện đó có chi lạ lùng đ}u?Nếu gặp hai đứa trẻ mồ côi đêm Gi|ng sinh, thì ta cũngthương chúng được; nếu ở Trân Châu Cảng, ta cũng <strong>vui</strong>vẻ l{m như Margaret Tay<strong>lo</strong>r Yates rồi. Nhưng cảnh ngộcủa ta khác: ta sống một đời tầm thường quá. Ta không263

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!