22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Phần thứ badự định về tương lai v{ những việc làm trong nhiều nămcủa tôi tan ra như m}y khói. Việc xảy ra như vầy:Hồi 30 tuổi, tôi quyết chuyên viết tiểu thuyết. Tôi sắpthành một Frank Norris hoặc Jack London hoặc ThomasHardy thứ nhì. Tôi hăng h|i tới nỗi qua ở Châu Âu hainăm. Tại đó tôi sống dễ dàng với vài Mỹ kim mỗi tháng, vìsau chiến tranh thứ nhất, ở đ}y có sự làm phát giấy bạc.Trong hai năm ấy, tôi viết một kiệt t|c nhan đề là“Blizzard” (Dông tuyết), nhan đề ấy hợp quá vì bản thảođược các nhà xuất bản tiếp một cách lạnh lùng khôngkhác chi những cơn dông tuyết thổi trên c|ch đồngDakota cả. Khi nhà xuất bản nói thẳng vào mặt tôi rằngcuốn ấy l{ đồ bỏ, rằng tôi không tài, không khiếu về tiểuthuyết, thì tim tôi muốn ngừng đập. Tôi quay gót ra, nhưkẻ mất hồn. Có ai đập mạnh v{o đầu tôi cũng không l{mcho tôi cho|ng v|ng hơn. Tôi đê mê, rụng rời. Tôi thấy tôiđương đứng ở ng~ tư đường đời và tôi phải lựa lấy mộtquyết định quan trọng. Làm gì bây giờ? Đi ngả n{o đ}y?Tôi mê mẩn hàng tuần như vậy. Nhớ lại lúc ấy chưa đượcai khuyên “tốp nỗi <strong>lo</strong> lại”, nhưng tôi đ~ h{nh động đúngnhư vậy. Tôi cho hai năm khó nhọc viết tiểu thuyết có cáigiá trị vừa phải của nó, cái giá trị của một thí nghiệm caothượng, có vậy thôi. Rồi tôi bỏ không nghĩ tới nữa. Tôi trởlại công việc là tổ chức và dạy những lớp cho người lớn.Lúc nào rảnh thì viết tiểu sử các danh nhân hoặc những<strong>lo</strong>ại sách thiết thực như cuốn bạn đương đọc đ}y.154

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!