22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Làm sao trị được bệnh u uất trong hai tuầnrằng, so với chúng, đời tôi đ~ chứa chan hạnh phúc. Tôic|m ơn Chúa đ~ cho tôi ăn nhiều lễ Giáng sinh rực rỡ,giữa gia đình đầm ấm, hồi thơ ấu. Hai đứa nhỏ ấy làm chotôi <strong>vui</strong> nhiều hơn l{ tôi đ~ l{m <strong>vui</strong> chúng. Nhờ chúng, tôithấy rằng muốn được hạnh phúc, ta phải gây hạnh phúcchung quanh ta. Ta phân phát hạnh phúc tức là nhậnđược hạnh phúc vậy. Do sự giúp đỡ người và do tìnhthương, tôi đ~ thắng ư tư v{ thói than th}n tr|ch phận.Tôi thấy đời tôi thay đổi hẳn, chẳng những lúc ấy mà chotới mấy năm sau nữa”.Tôi biết nhiều người nhờ quên mình mà tìm thấy sứckhỏe và hoan hỉ. Nếu kể chuyện họ, có thể viết thành mộtcuốn s|ch được. Như trường hợp của bà Margaret Tay<strong>lo</strong>rYetes chẳng hạn, một người đ{n b{ nổi danh nhất tronggiới Hải Quân Hoa Kỳ.Bà là một tiểu thuyết gia, nhưng không có truyện trinhthám nào bà viết hay bằng nửa câu chuyện thiệt xảy ra,ng{y qu}n đội Nhật Bản tấn công hạm đội Mỹ ở TrânChâu Cảng. Lúc ấy b{ đ~ bị bệnh đau tim hơn một nămrồi. Mỗi ngày bà phải nằm liệt giường đến 22 giờ, kỳ dưchỉ được nhiều lắm là từ phòng ra vườn, để tắm nắng. Màđi như vạy phải vịn tay người ở gái. Hồi đó b{ tưởng sẽtàn tật tới m~n đời. Mà thiệt ra - lời bà nói- nếu quân Lùnkhông tấn công Trân Châu cảng v{ l{m cho tôi xúc độngmạnh tới nỗi khỏi bệnh, thì có lẽ đời tôi tuy sống cũngnhư chết. Khi quân Nhật tấn công, cả châu thành hỗn261

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!