22.08.2015 Views

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

Quẳng gánh lo đi và vui sống - How to stop worrying ... - Huyền Thoại

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Song thân tôi đã thắng ưu tư cách nào?Chúa Giê Su dạy: “Đòi hỏi, con sẽ được tìm kiếm, con sẽthấy; gõ cửa, cửa sẽ mở”.Khi bà L. G. Beard gặp cảnh hoàn <strong>to</strong>àn bi thảm, bà nói chỉcần quỳ gối vọng cầu: “Kính Chúa, Chúa muốn sao con xinv}ng theo Th|nh ý” l{ t}m hồn được bình tĩnh s|ng suốtngay.Bà viết cho tôi: “ Một buổi tối, chuông điện thoại reo. Tôiđể nó reo 14, 15 lần rồi mới có đủ can đảm lại nhắc ốnglên nghe, vì tôi biết trước rằng nh{ thương kêu tôi v{ tôihoảng sợ. Tôi sợ gì? Sợ nghe hung tin con trai nhỏ tôichết! Ch|u đau m{ng óc ông ạ. Đ~ chích Péniciline, nhưngnhiệt độ của cháu lên xuống không chừng. B|c sĩ <strong>lo</strong> bệnhđ~ nhập óc, nổi mụn trong óc thì tất chết… Thì quả nhưlời tôi đo|n: Vị b|c sĩ ở nh{ thương mời chúng tôi lại gấp.Ông có thể tưởng tượng nỗi <strong>lo</strong> âu của vợ chồng tôi khingồi đợi trong phòng khách không? Người n{o cũng bồngcon trên tay, còn chúng tôi thì tay buông xuôi và tự hỏichẳng biết còn được bồng cháu nữa không. Sau vàophòng riêng của b|c sĩ; trông nét mặt ông mà chúng tôikinh hoàng. Nghe ông nói lại càng bủn rủn thêm. Ông bảorằng con tôi bốn phần chỉ có một phần sống và nếu có tínnhiệm b|c sĩ n{o kh|c thì mời lại liền đi.Trên đường về, nhà tôi ngừng xe lại, nắm chặt hai tay,khóc: “Mình, tôi chịu không được nữa”. Chúng tôi v{omột nhà thờ cầu nguyện rằng nếu cháu phải chết thì đó l{291

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!