PHAI TRAI DUNG SAI - MICHAEL SANDEL
Phải Trái Đúng Sai - Cánh Cửa Mở Rộng- Bản dịch TIẾNG VIỆT PHẢI TRÁI ĐÚNG SAI là quyển sách best-seller tại Mỹ của giáo sư Michael Sandel, đại học Harvard. Sách bàn về vấn đề đạo đức dưới cái nhìn triết học. Tác giả đưa ra các vụ việc gây tranh cãi về vấn đề đạo đức để mổ xẻ dưới nhiều góc độ, theo quan điểm của các học thuyết triết học khác nhau, mỗi chương trình bày sâu về một học thuyết. Nhờ vậy, tư tưởng của Aristotle, Jeremy Bentham, Immanuel Kant, John Stuart Mill, Robert Nozick, và John Rawl được trình bày với sự rõ ràng và gần gũi, mà theo New York Times là "hiếm khi được giải thích dễ hiểu đến như vậy".
Phải Trái Đúng Sai - Cánh Cửa Mở Rộng- Bản dịch TIẾNG VIỆT
PHẢI TRÁI ĐÚNG SAI là quyển sách best-seller tại Mỹ của giáo sư Michael Sandel, đại học Harvard.
Sách bàn về vấn đề đạo đức dưới cái nhìn triết học. Tác giả đưa ra các vụ việc gây tranh cãi về vấn đề đạo đức để mổ xẻ dưới nhiều góc độ, theo quan điểm của các học thuyết triết học khác nhau, mỗi chương trình bày sâu về một học thuyết. Nhờ vậy, tư tưởng của Aristotle, Jeremy Bentham, Immanuel Kant, John Stuart Mill, Robert Nozick, và John Rawl được trình bày với sự rõ ràng và gần gũi, mà theo New York Times là "hiếm khi được giải thích dễ hiểu đến như vậy".
Create successful ePaper yourself
Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.
quyền. Vì nếu họ làm thế, và nếu lý lẽ của họ thắng, họ sẽ áp đặt một cách
hiệu quả lên các công dân khác một luật dựa trên nền tảng một học thuyết
đạo đức hay tôn giáo cụ thể?
Làm thế nào chúng ta biết liệu lý lẽ chính trị của mình có thỏa mãn yêu cầu
suy lý chung, không bị bất kỳ quy tắc đạo đức hay tôn giáo nào ảnh hưởng?
Rawls đề xuất một thử nghiệm mới: “Để kiểm tra xem chúng ta có tuân theo
lý trí chung không, chúng ta có thể đặt câu hỏi: nếu trình bày dưới hình thức
ý kiến của Tòa án Tối cao[53] thì lý luận của chúng ta sẽ được tiếp nhận như
thế nào?”. Theo Rawls giải thích, đây là cách chắc chắn để lập luận của
chúng ta có vị thế trung lập theo lý trí chung của phe tự do dân chủ: “Các
thẩm phán, tất nhiên, không thể viện dẫn giá trị đạo đức cá nhân của mình,
cũng không phải những lý tưởng và giá trị đạo đức nói chung. Đó là những
điều họ xem là không thích hợp. Tương tự, họ không thể viện dẫn quan điểm
tôn giáo hay triết lý của họ hay của người khác”. Khi tham gia với tư cách
công dân trong cuộc tranh luận công khai, chúng ta nên tuân theo hạn chế
tương tự; Giống như thẩm phán Tòa án tối cao, chúng ta phải đặt sang một
bên niềm tin về đạo đức và tôn giáo của mình, và hạn chế bản thân để trình
bày các lý lẽ mà tất cả người dân có thể chấp nhận.
Đây là lý tưởng tính trung lập của phe tự do dân chủ mà John Kennedy viện
dẫn và Barack Obama bác bỏ. Từ thập niên 1960 đến 1980, đảng Dân chủ
ngả dần về phía lý tưởng trung lập, và loại bỏ các lý lẽ đạo đức và tôn giáo
trong các cuộc thảo luận chính trị của mình. Có một số ngoại lệ đặc biệt.
Martin Luther King, Jr, viện dẫn lý lẽ đạo đức và tôn giáo trong việc thúc
đẩy sự nghiệp quyền dân sự; phong trào chống chiến tranh Việt Nam được
tiếp sinh lực nhờ các tranh cãi đạo đức và tôn giáo; và Robert F.
Kennedy[54], trong nỗ lực trở thành ứng viên tổng thống của Đảng Dân chủ
vào năm 1968, đã cố gắng kêu gọi quốc dân hướng tới những lý tưởng đạo
đức và công dân khắt khe hơn. Nhưng vào những năm 1970, những người tự
do dân chủ nắm lấy cách diễn đạt tính trung lập và sự lựa chọn; nhượng lại
việc thảo luận đạo đức cho cánh hữu Cơ đốc giáo đang nổi lên.
Với việc Ronald Reagan trúng cử tổng thống vào năm 1980, những người
bảo thủ Cơ đốc giáo đã trở thành tiếng nói nổi bật trong nền chính trị Cộng
hòa. Phong trào Đạo đức đa số (Moral Majority) của Jerry Falwell và Liên
minh Cơ đốc giáo (Christian Coalition) của Pat Robertson tìm cách mặc
quần áo cho “công luận trần trụi” và chống lại điều họ quan niệm là lối sống
dễ dãi về mặt đạo đức của người Mỹ. Họ ủng hộ cầu nguyện trong trường
học, phô trương tôn giáo nơi công cộng, và pháp luật hạn chế nội dung khiêu