(trang 27-28)Bùi Tín bắt đầu nghĩ khác kể từ 1975, khi ông được sống ở Sài Gòn trong 4 năm:‘’...Chúng tôi đã trực tiếp ‘’khám phá’’ ra miền Nam, đúng như nó vốn có, khôngnhư trước đó được đảng tuyên truyền. Thêm vào đó, sau 30.4.75, các chính sách sailầm của đảng... (cải tạo, xóa bỏ vội vã tư bản tư nhân...) gây nên thảm cảnh hơn nửatriệu thuyền nhân..., chiếm đóng quân sự lâu dài ở Kamphuchia...Tiếp đó sự kiện làmnhận thức của tôi chuyển biến mạnh nhất về chiến tranh là sự sụp đổ bức tường BáLinh, sự tan rã của Liên Bang Xô Viết, sự tiêu hủy đột nhiên của phe xã hội chủ nghĩa ởĐông Âu...Gần đây, nhiều tài liệu tuyệt mật của thời Stalin và đảng cộng sản Liên Xô cũđược công bố từ Mát-xcơ-va nói lên sự thật lịch sử, cũng làm đảo lộn một số nhận thứccủa tôi về chiến tranh, về chính trị’’. (trang 28-29)Được hỏi người Mỹ nhận thức về cuộc chiến tranh như thế nào, Bùi Tín cho biết:‘’Tôi đọc khá nhiều sách Mỹ, dự một số cuộc hội thảo quân sự ở Chicago, Texas,California, Boston, Virginia...tôi thấy người Mỹ có nhiều quan điểm, nhận thức rất khácnhau, nhiều khi đối chọi nhau’’. Ông phê bình thẳng McNamara: ‘’Do đó ông McNamaranhận định: ‘’đảng cộng sản Việt Nam tiêu biểu cho chủ nghĩa quốc gia chân chính là chỉnói được ‘’một cái chân voi’’. Ông quên đi cái mặt độc đoán, phi dân chủ, thi hành họcthuyết cộng sản kiểu Stalin...và như thế là thiếu sáng suốt, thiếu công như có người đềcao ông bằng. Bộ não điện tử sống ở Lầu Năm Góc chẳng lẽ không biết rằng nhữngngười lãnh đạo cộng sản Việt Nam McNamara theo học thuyết quốc tế vô sản, ráp tâmthi hành tuyên ngôn cộng sản và các chỉ thị của quốc tế cộng sản, họ còn coi nghị quyếtcủa đảng cộng sản Liên Xô và đảng cộng sản Trung Quốc là mẫu mực để tham khảo vàthực hiện. Quốc gia chân chính mà như vậy ư ? McNamara từng gắn bó với chiến tranhViệt Nam, với chính quyền Sài Gòn trên tinh thần đồng minh thân thiết, nay quay ngoắtlại nhận định những người đứng đầu chế độ miền Nam hồi chiến tranh là ‘’cặn bã củacặn bã xã hội’’ thì thật là quá quắt trong ý đồ phỉ báng rất tùy tiện. (trang 34-35)Về các tướng lãnh trong quân đội cộng sản Việt Nam, ông ca tụng các TướngNguyễn chí Thanh, Lê trọng Tấn, đánh giá cao các Tướng Trần văn Trà, Hoàng minhThảo, Nguyễn hữu An. Còn Tướng Giáp thì: ‘’đỉnh cao ‘’thiên tài’’ của ông, công bằngmà nói, là chiến dịch điện biên phủ tháng 1.1954’’. Theo Bùi Tín, Tướng Giáp chưa hềvào chiến trường miền Nam. Tính ông dè dặt, e ngại, an phận, cờ đã đến tay mà khôngphất...’’ hồi còn ở trong nước, tôi rất quý mến Tướng Giáp. Đến đại hội VI cuối năm1986, uy tín ông lên khá cao, ông được đại hội toàn quân và một số ngành, địa phươngnhắc đến như một nhân vật của tình thế, nhưng ông do dự không quyết đoán. Để trôiqua một cơ hội cực hiếm! Tôi giảm ghê gớm niềm tin ở ông từ đó. Một số sĩ quan cánbộ chê ông là hèn là nhát, không dám bênh vực lẽ phải, công lý, không dám dấn thâncho dân chủ’’. (trang 46-47)Được hỏi nếu Mỹ ném bom phá đê Sông Hồng, làm lụt lớn cộng sản có bỏ cuộckhông, hay nếu cuối năm 1972 Mỹ tiếp tục ném bom, cộng sản có nhượng bộ không,Bùi Tín đều quả quyết không khi nào, có chết hàng triệu người cộng sản vẫn bằng chânnhư vại, vì ‘’chính những thảm cảnh ấy là dịp để đối phương dấy lên phong trào chốngMỹ mạnh hơn, tranh thủ thêm viện trợ của các nước xã hội chủ nghĩa và sự ủng hộ củathế giới... (trang 52)Bùi Tín cho rằng Mỹ đã sai lầm lớn khi tưởng nếu đánh mạnh thì sẽ lôi Liên Xôvà Trung Quốc vào vòng chiến. Thực ra Hà Nội rất sợ, vì cả Liên Xô lẫn Trung Cộngđều không sẵn sàng đem quân giúp. Đọc những tài liệu, hồi ký của Mỹ, gặp các nhàchính trị, quân sự Mỹ, tôi thấy họ hiểu đối phương còn thiếu sâu sắc, có thể nói là hời160 PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ
hợt! (trang 78-83)Bùi Tín đã xác nhận là Hà Nội đã không tôn trọng hiệp ước trung lập Ai Lao để lạihàng chục ngàn quân mà vẫn chối. Chính cái hiệp ước này đã khiến Mỹ không dámđánh chiếm con đuờng mòn Hồ chí Minh mà phần lớn nằm trên đất Lào. Ông nói việtcộng chỉ rút tượng trưng, ‘’có lúc quân đội Việt Nam ở Lào vẫn còn đến ba, bốn chụcngàn...’’ (trang 84-85)Về mục tiêu ‘’giành độc lập và giải phóng miền Nam’’ thực hiện thống nhất tổquốc, Bùi Tín cho biết sau khi đã xem xét lại toàn bộ nhận thức của mình sau chiếnthắng 75, ông cho rằng thực sự Việt Nam chưa có độc lập vì lệ thuộc vào chủ thuyếtngoại lai Mác Lê. ‘’Hơn nữa chế độ xây dựng trong cả nước từ hơn 20 năm nay cònthua kém chế độ miền Nam trước khi gọi là ‘’giải phóng’’! Vậy thì giải phóng để làm gì.Ở miền Nam hồi đó dù chưa thật đầy đủ, đã có nền chính trị dân chủ, đa nguyên đã cónền tư pháp tương đối độc lập, nói chung có tự do tín ngưỡng và tôn giáo, có tự do báochí ngôn luận. Tất cả đều còn khiếm khuyết, nhưng đã khác xa, tiến bộ hơn cái chế độđộc quyền, một đảng lộng hành, người dân không có quyền dân chủ, tự do báo chí làcon số không, tù chính trị còn rên xiết...’’ (trang 205)Bùi Tín khá lạc quan khi cho rằng đến nay (1998) ‘’cuộc vận động dân chủ trongnước đã đạt tới một đỉnh cao mới’’, những ‘’cơn bão Thái Bình’’, sự chia rẽ trong hàngngũ lãnh đạo.‘’Một Phó Thủ Tướng viết hồi ký gọi một Đại Tướng là ‘’y’’...Một thư lưu truyềntrong quân đội kể tội ‘’4 tên họ Lê: Lê Duẫn, Lê đức Thọ, Lê đức Anh, Lê khả Phiêu, đòiđưa 4 tên họ Lê này ra trước tòa án quân sự’’, cáo giác Thủ Tướng Phạm Hùng đã độttử trên bụng bà Trần Thị Trung Chiến, hiện là bộ trưởng, ủy viên trung ươngđảng...Đảng chẳng còn ra cái thể thống gì nữa... (trang 285)Có lẽ Bùi Tín đã coi mình là thành phần Cộng Đồng Việt Nam Hải Ngoại rồi, nênkhi trả lời câu hỏi về nghiên cứu, kiểm điểm công cuộc tranh đấu cho tự do dân chủ ởtrong nước, ông đã nói:‘’Mỗi công việc Ta làm đều phải lấy đại khối đồng bào trong nước làm đối tượng.Vì đồng bào trong nước là lực lượng chủ lực, đông đảo, chiếm đến 95% số dân Việt ởmọi nơi, lại là lực lượng trực tiếp làm xoay chuyển tình thế, kết thúc chính quyền độcđoán. Tôi thấy các phong trào của cộng đồng TA còn có phần xa cách, chưa nắm kỹnhận thức, suy nghĩ, ước muốn, tâm tư chung của đồng bào trong nước...Không bắccầu nối cho chặt chẽ với trong nước thì kiểu cách chống cộng ở hải ngoại còn rất ít hiệuquả và tác dụng, còn xa cách thực tế, mắc vào bệnh duy ý chí chẳng kém gì nhữngngười lãnh đạo cộng sản’’. (trang 290)Trả lời 3 câu hỏi về hòa giải hòa hợp, Bùi Tín khẳng định:‘’Tôi cũng bác bỏ, phản đối kiểu hòa hợp mà những người lãnh đạo cộng sản kêugọi. Theo họ hòa hợp là cúi đầu phục tùng, chịu sự lãnh đạo của họ. Hòa hợp ấy là hòahợp giả cầy, kiểu ban ơn, trịch thượng’’. (trang 294)Ông cũng nói đến những cuộc gặp gỡ giữa những người bạn cũ ở thuở xưa, rồiđã từng chống nhau ở hai vùng chiến tuyến đối địch. Nay những người ấy nói chuyệnthân tình cởi mở với nhau cùng hát chung một bài hát, như trường hợp chính tác giả vớimột Trung Tá Việt Nam Cộng Hòa, như trường hợp Nhạc Sĩ Phạm Duy với Nhạc SĩKiều Hưng, Ca Sĩ Mai Huyền với Ca Sĩ Nam Sơn. Ông viết:‘’Thật vui, thật cảm động, khán giả yêu cầu hai anh hát lại hai lần, vỗ tay khôngngớt. Có cả những giọt nước mắt. Niềm xúc động về hòa giải hòa hợp dân tộc, giữa haianh em thù địch. Không ai nói đến các chữ hoà giải hòa hợp, nhưng đích thực là đó’’.161 PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ
- Page 1 and 2:
PHẢN TỈNH PHẢN KHÁNG THỰC
- Page 3 and 4:
dành để nói về một tác gi
- Page 5 and 6:
colonialism to communism’’ (T
- Page 7 and 8:
Tổng bí thư, và cũng là lý
- Page 9 and 10:
vợ ông ta đã chết 2 tháng t
- Page 11 and 12:
người chết vì sốt rét rừ
- Page 13 and 14:
thanh trừng thì không thể nà
- Page 15 and 16:
tưởng của mình mà họ tin l
- Page 17 and 18:
cai trị của chính quyền cộ
- Page 19 and 20:
ạo lực lập chuyên chính vô
- Page 21 and 22:
sẽ được ra tòa để trả l
- Page 23 and 24:
nhất về cơ bản với đườ
- Page 25 and 26:
theo báo Sài Gòn Giải Phóng,
- Page 27 and 28:
Từng là chính ủy liên khu H
- Page 29 and 30:
ắt dân nhận, xong lại bảo
- Page 31 and 32:
chế độ chuyên chế không th
- Page 33 and 34:
không đồng ý, vì hiểu chữ
- Page 35 and 36:
dẫn một ít hàng trong ba văn
- Page 37 and 38:
cho cách mạng tháng tám và kh
- Page 39 and 40:
Tác giả vừa là nhà khoa họ
- Page 41 and 42:
một câu hỏi, một lời than:
- Page 43 and 44:
đạo của đảng cộng sản.
- Page 45 and 46:
Điều mà các tên chấp pháp
- Page 47 and 48:
nước, các đảng viên cộng
- Page 49 and 50:
chủ nghĩa cộng sản hứa h
- Page 51 and 52:
Nơi trang 359, sau khi nói về c
- Page 53 and 54:
nhận tội.‘’Trong nỗi tuy
- Page 55 and 56:
Đã không ngại chịu ‘’hè
- Page 57 and 58:
‘’Nguyễn Văn Linh, theo cha
- Page 59 and 60:
chia sẻ với nhau về mối ngh
- Page 61 and 62:
CHƯƠNG VINỔI LOẠN HAY NỖI O
- Page 63 and 64:
cám ơn bố mẹ tôi, cám ơn t
- Page 65 and 66:
....Ngọc nói dứt khoát:- Tôi
- Page 67 and 68:
- Đồ tồi! Anh có quyền gì
- Page 69 and 70:
nguyên văn như sau:‘’Lúc 7
- Page 71 and 72:
chính sách đổi mới của Vi
- Page 73 and 74:
ngày trước mắt, kèm theo nh
- Page 75 and 76:
ồi bà bị bắt giam hơn 7 th
- Page 77 and 78:
chủ, phong kiến, tư bản, ph
- Page 79 and 80:
Đừng lo gì cho chị cả. Rồ
- Page 81 and 82:
- Hàng mợ chuẩn bị đầy đ
- Page 83 and 84:
- Khi đi mẹ mày dặn: Khó kh
- Page 85 and 86:
quyền Việt Nam nên ngỏ ý v
- Page 87 and 88:
Việt Nữ, mà chỉ xin trưng d
- Page 89 and 90:
NHẬT KÝ VÀ CON NGƯỜI NGUYỄ
- Page 91 and 92:
Tín) và nhà riêng (Nguyễn ng
- Page 93 and 94:
Và Bút Bi nhận xét: ‘’Đ
- Page 95 and 96:
đừng làm người, làm con l
- Page 97 and 98:
Nhân dân xin đổi chức quyề
- Page 99 and 100:
Hôm Dương thu Hương nói chuy
- Page 101 and 102:
đến viếng xác, trên đườn
- Page 103 and 104:
thủ thế, để có thể tồn
- Page 105 and 106:
Chứng nhân đấu tố.Phấn đ
- Page 107 and 108:
máy bay Mỹ. Ban đêm dùng chi
- Page 109 and 110: hiểm là gỡ mìn, cô còn ph
- Page 111 and 112: ‘’phải có chính sách đặ
- Page 113 and 114: iết thêm nhiều thủ đoạn,
- Page 115 and 116: khuôn viên dinh chủ tịch. Tha
- Page 117 and 118: tình hình, hầu đi đến một
- Page 119 and 120: Huỳnh tấn Phát, đảng viên
- Page 121 and 122: Phạm ngọc Hùng.‘’Mỗi l
- Page 123 and 124: Giai Phẩm Mùa Đông nói trên.
- Page 125 and 126: Việt Nam. Nhưng chưa bao giờ
- Page 127 and 128: 1970, trang 6CHƯƠNG XIIINGUYỄN
- Page 129 and 130: ài thơ của Nguyễn chí Thiệ
- Page 131 and 132: Rồi ông viết:‘’Thái độ
- Page 133 and 134: THƠ vẫn bắn và thừa dư s
- Page 135 and 136: Bài thơ trên ông làm năm 1968
- Page 137 and 138: Muỗi nhơn nhơn từng đàn van
- Page 139 and 140: ‘’Tù ăn chay nghĩa là khôn
- Page 141 and 142: nén trong uất hận căm thù l
- Page 143 and 144: (++) Năm 1984 ông lại viết v
- Page 145 and 146: được cử làm ủy viên chín
- Page 147 and 148: Bùi Tín đã tuyên bố trên Đ
- Page 149 and 150: * Điểm 6: Tuy chủ nghĩa xã h
- Page 151 and 152: cái xu thế tất yếu đó, h
- Page 153 and 154: của cấp lãnh đạo Việt Nam
- Page 155 and 156: tóm tắt. Ông cũng trực tiế
- Page 157 and 158: Minh có nói rằng: ‘’Phòng
- Page 159: là những nguyên lý cứng nh
- Page 163 and 164: tiếp xúc với nhiều nguồn t
- Page 165 and 166: 12.- Sách Đã Dẫn (nhà xuất
- Page 167 and 168: hô như vậy.Việc ông làm đ
- Page 169 and 170: người biết, cho dầu phải
- Page 171 and 172: quyền căn bản của con ngư
- Page 173 and 174: ‘’chân lý thuần túy’’,
- Page 175 and 176: những nhà trí thức khác đã
- Page 177 and 178: Khi Nguyễn Hộ chủ trương t
- Page 179 and 180: hôm nay nó cầm lon thuốc Đ
- Page 181 and 182: không thấy những giá trị d
- Page 183 and 184: Trừng.2.- Trong cuốn mà nhà x
- Page 185 and 186: Hà Nội, vì bị tai biến mạ
- Page 187 and 188: ạo của nó trên những vẻ b
- Page 189 and 190: ‘’duy tâm’’, lối ‘’t
- Page 191 and 192: động và đặc biệt ‘’B
- Page 193 and 194: nghĩa’’ đó, theo từ ngữ
- Page 195 and 196: iển nhạc mênh mông với mộ
- Page 197 and 198: Hãy đọc thêm về con đườn
- Page 199 and 200: trước khán giả Liên Xô cầ
- Page 201 and 202: thật.‘’Sao nó lại làm k
- Page 203 and 204: ta cho đi làm trong đội cầu.
- Page 205 and 206: lông che cho vợ thì cây đổ
- Page 207 and 208: 281)Xuân Vũ nói về trận Ấp
- Page 209 and 210: giành các chiếc ghế. Khi ng
- Page 211 and 212:
đấy ạ. (...)(Tên đầu đả
- Page 213 and 214:
có cùng một ý nghĩ chung: C
- Page 215 and 216:
nhóm Nhân Văn Giai Phẩm.Cuối
- Page 217 and 218:
Em mất quê rồi anh mất emV
- Page 219 and 220:
thích nhất được Văn Cao so
- Page 221 and 222:
ngoại biết đến nhờ bài k
- Page 223 and 224:
càng thêm cảm xúc và sâu đ
- Page 225 and 226:
hết quyền của 66 triệu ngư
- Page 227 and 228:
Tướng Về Hưu đã được d
- Page 229 and 230:
Cuối năm 1988 hai nhà thơ này
- Page 231 and 232:
ồi tờ tuần san Time của M
- Page 233 and 234:
Thế nhưng anh vẫn ngồi vào
- Page 235 and 236:
Đoạn III. Ngọn cờ dân tộc
- Page 237 and 238:
những gia đình nghèo vô gia c
- Page 239 and 240:
người thì không nên tiến h
- Page 241 and 242:
theo định hướng xã hội ch
- Page 243 and 244:
Hoàng Văn Chí trích Jean Lacout
- Page 245 and 246:
hội Nông đức Mạnh cũng là
- Page 247 and 248:
ông là chủ tịch đảng. Như
- Page 249 and 250:
máy của một đảng quốc t
- Page 251 and 252:
người phê bình Mác không ch
- Page 253 and 254:
Nó cũng là đồng bạc nặng
- Page 255 and 256:
nước kìa. Các người cộng
- Page 257 and 258:
Muốn chứng tỏ chúng ta khôn
- Page 259 and 260:
cho thế giới bừng tỉnh gi
- Page 261 and 262:
ông thâm trầm ít nói, thích
- Page 263 and 264:
Thụy (Vua Bảo Đại đã thoá
- Page 265 and 266:
Dân chủ hình thức. Độc tà
- Page 267 and 268:
Nuôi óc sinh nhân tài. Nuôi th
- Page 269 and 270:
Trong số những người trí th
- Page 271 and 272:
ông Thiệu còn xuất hiện v
- Page 273 and 274:
người đã đặt nghi vấn:
- Page 275 and 276:
Ryan, Phó Chủ Tịch Hội Ân X
- Page 277 and 278:
sau. Ngày 19 tháng 10 quốc hộ
- Page 279 and 280:
lên nắm quyền đã ‘’cởi
- Page 281 and 282:
giáo dục về quốc phòng cho
- Page 283 and 284:
Một số người dung hòa thì
- Page 285 and 286:
thảo luận trở thành bút chi
- Page 287 and 288:
mới quan trọng, thì họ lại
- Page 289 and 290:
cánh phải trọng chữ Tâm là
- Page 291 and 292:
Bản Tuyên Ngôn thành lập Đ
- Page 293 and 294:
Rút kinh nghiệm của Đông Âu
- Page 295 and 296:
thấy xuất hiện 4 câu vè đ
- Page 297 and 298:
đây Pascal nói chỉ có cái T