12.07.2015 Views

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS
  • No tags were found...

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

thật.‘’Sao nó lại làm kỳ vậy nhỉ ? Ai biết...em không hiểu sao nó làm khổ em như vậy? Tôi ngồi xuống đất. Tôi thở dài. Rồi tôi ngồi nhích lại võng Thu. Từ một chuyện oáioăm lại đẻ ra thêm một chuyện oái oăm. Đã bảo là trên đường này không có người nàobình thường, cho nên không có sự gì bình thường được’’. (trang 266)Từ khi gặp được em và hai chị em đã nhìn nhau, bắt đầu săn sóc cho nhau, thìtác giả cảm thấy Thu trở nên lạnh nhạt với ông. Ông cho rằng nàng đã quyết chí ‘’Bquay’’ (nghĩa là trở lại Hà Nội). Nhưng Hà Nội xa cả ngàn cây số. Làm sao mà trở về.Cuối sách người đọc thấy tác giả được cô kỹ sư nông lâm săn sóc với nắp gà men cháoloãng.‘’Ngân đang nấu cháo. Trong những gợn nước sôi trào những hạt gạo nhào lộnmột cách thỏa thích như một bầy tiên nữ nõn nà bơi lội đùa cợt nhau trong một dòngsông thần kỳ. (...)‘’Ngân sớt cháo ra nắp gà men và trao cho tôi. Không chút ngần gại tôi đỡ lấy cáinắp gà men gần đầy cháo loãng. Mùi thơm xộc vào mũi tôi ngây ngất. Nước mồm ứ ra,tôi nuốt chận vào hai ba lượt để có đủ sức bình tĩnh mà thưởng thức món cháo donhững ngón tay của Ngân tạo nên. Những ngón tay lúc nãy đã vo những hạt gạo này,những ngón tay dính tro lọ lem và có vết bỏng lửa, và rươm rướm mồ hôi.‘’Tôi nâng chiếc nắp gà men cháo lên môi mà mắt vẫn không rời những ngón taycủa Ngân đang hoạt động.- Ngân ạ!- Dạ!- Bao giờ về đến Châu Đốc, anh ghé nhà em thì sẽ được thết một bữa cháo cáphải không?Ngân nhìn tôi đôi má ửng hồng, đôi mắt nhấp nháy. Tôi chờ đợi ở Ngân một tiếngnói.Nhưng, ‘’đoàng!’’ Tiếng súng, tiếng nổ!Ở phía đàng kia, cách nơi này hơi xa. Tôi cho là không quan trọng, nhưng chỉmột loáng là người ta đã đồn khắp khu rừng:- Tiểu đoàn trưởng tự sát.- Ai tự sát ?- Mạnh Rùa.- Có chết không ?- Bắn vào đầu mà không chết ?Sau mấy cái chết liền nhau, lại đến một cái chết.Sau cái chết của Mạnh Rùa, mọi người đều cảm thấy mình mất linh hồn. Cuộchành quân giải phóng miền Nam đang đến hồi vui vẻ nhất. Chúng tôi đi lang thang trongrừng, mò mẫm tìm đường đi với sự lãnh đạo của Tuất. Nhưng Tuất kém xa Mạnh. Tuyvậy chúng tôi vẫn phải vạch một con đường đi.Tôi bảo Năm Cà Dom xem lại kỹ vết thương, ông bác sĩ lắc đầu. Tôi quay trở vềvõng nằm chúi mũi vào mép võng, tay chân như rã ra từng mảnh. Chung quanh tôinhững mẩu xương trắng ánh lên trên một bãi đất mênh mông đầy những hố bom, chàođón thêm một linh hồn.Sài Gòn, Hè 1974’’. (trang 406)Sau đây là một vài đoạn vắn nói lên nhận xét cay đắng của tác giả và mấy ngườicùng đi B với ông:‘’Để vun bồi ‘’uy tín’’ (hão) cho một người hoặc một vài người mà trên dẫy201 PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!