12.07.2015 Views

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS
  • No tags were found...

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

cho thế giới bừng tỉnh giấc mơ thiên đàng cộng sản, để quyết liệt, một sống một chếttiến lên tiêu diệt xã hội chủ nghĩa trên toàn thế giới. Họ là những người mở ra conđường sáng cho tương lai Việt Nam. Đừng bao giờ quên thắp cho họ một nén nhangtrong những ngày Vu Lan, ‘’Memorial Days’’.Dù ngày nay cộng sản đang thống trị nhân dân ta. Nhưng họ không phải là kẻ đãđem lại vinh quang chiến thắng cho dân tộc. Họ chỉ đem lại chết chóc, tang thương, đóikhổ, ngục tù và kìm kẹp, áp bức.Dân tộc anh hùng thường cũng là dân tộc đau khổ. Bởi vì ‘’không gì làm chochúng ta cao cả, bằng một nỗi đau thương to lớn’’. Bởi vì Anh Hùng phải đi lên, khôngđi xuống. Mà càng lên cao thì càng phải hy sinh: Đỉnh cao nào cũng đầy trắc trở hiểmnguy và chết chóc.Nếu lịch sử ghi rằng dân tộc Việt Nam đã thắng trong chiến tranh với Hoa Kỳ thìphải hiểu dân tộc Việt Nam là gì, là ai. Dứt khoát không phải là bọn người mù quáng,cuồng tín với chủ thuyết Mác phi nhân vô thần, vô đạo. Trong đó Hồ chí Minh, kẻ hiệnnay nhiều người còn tôn sùng là anh hùng dân tộc phải được xử án là kẻ tội đồ đã hủydiệt những gì là tốt đẹp cao quý từ thể chất đến tinh thần của dân tộc Việt Nam. Vìchính ông ta đã nhập cảng cái chủ thuyết phi nhân vô đạo kia vào nước khiến chính ôngbị nó nghiền nát, để rồi nó nghiền nát (dùng chữ của Bùi Tín) một dân tộc đã nhiều giankhổ. (28)Tóm lại có tội nặng là nhóm người lãnh đạo chính quyền và guồng máy chiếntranh. Là đảng cộng sản. Là chủ nghĩa Mác Lê. Còn tội của những người khác, của sĩquan, binh sĩ, nhân dân vì lầm thì có thể được giảm khinh, tha thứ.Trong khi tìm tài liệu để viết soạn phẩm này, tôi có được đọc các bài báo củanhiều nhà văn, nhà báo viết về Dương thu Hương (xin xem Chương 8) và Vũ thư Hiên(Chương 5), như Bùi Tín, Lê tùng Minh và cựu Nghị Sĩ Nguyễn Văn Chức...Tôi nhậnthấy dường như với nhà văn nữ các nhà phê bình có vẻ thông cảm và nhẹ tay hơn đốivới nhà văn nam. Chẳng hạn bà Bùi Bích Hà đã tự đặt mình vào địa vị của Dương thuHương để cảm thương... (xin xem Chương 8). Còn Luật Sư Nguyễn Văn Chức thì có vẻmuốn bắt Vũ thư Hiên ở vào hoàn cảnh, địa vị của ông để hành xử. Ông chê Vũ thưHiên không dám chống mạnh, ít là như Dương thu Hương, ông dẫn chứng những bàitham luận của bà này đọc trong ba kỳ họp hội nhà văn. (xin xem Phụ Nữ Diễn Đàn số162)Nếu như Luật Sư Chức bị cộng sản cầm tù 9 năm, rồi được tha, trong lòng chỉmuốn sống tự do ở ngoài để viết một cuốn sách dầy trong đó nói xấu chê hay viết trênbáo độ ở nhiều trang, thì hỏi dại gì vào hội nhà văn nói những điều mình nghĩ, để lại vàotù, chưa kể, vì tái phạm, có thể bị thủ tiêu ? Hơn nữa không phải đến 1997 Vũ thư Hiênmới viết. Ông viết từ trong nước, khi có phong trào ‘’cởi trói bịp’’ của Nguyễn văn Linhhồi 1985 (85 chứ không phải 95) vừa viết vừa giấu vừa sợ. Sang đến Liên Xô ông cònbị bọn mật vụ đâm chém và cướp đi cả trăm trang bản thảo. Trong hoàn cảnh đó làmsao ông nói mạnh bằng Dương thu Hương được. Vả chăng sau khi bị bắt giam, chỉ mấytháng, rồi được thả, giọng lưỡi của Dương thu Hương cũng mềm hơn trước nhiều đấy.(Xin đọc kỹ hai Chương 5 và 8 thì thấy.)Chẳng qua cũng vì sợ. Hầu hết các tác giả nêu trong soạn phẩm này đều nói đếncái sợ, cái sợ khủng khiếp nó ám ảnh các nhà văn, trí thức, từ Trần Đức Thảo trởxuống, chẳng có ai thoát. Vì sợ cho nên thành hèn, hầu hết đều hèn, nếu không hènnhiều như Tố Hữu, Hoài Thanh thì cũng hèn chút chút như Nguyễn Tuân đến cuối đờimới dám thú thực ‘’tớ sống được đến giờ là nhờ biết sợ’’. Nguyễn thanh Giang mới viết259 PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!