12.07.2015 Views

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS
  • No tags were found...

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Trường Chinh, Hoàng quốc Việt’’. (trang 35)Tưởng cũng nên xem tác giả nói gì về một số nhân vật ngồi làm vì trong cácchức vụ nhà nước như Nguyễn lương Bằng, Tôn đức Thắng chẳng hạn:‘’Đến nhà cách mạng cao niên rất mực hiền lành Tôn đức Thắng cũng khôngthoát khỏi con mắt cú vọ của Lê đức Thọ. Mà cụ đâu phải người thèm muốn chứcquyền. Với đám con cháu, cụ Tôn bảo: ‘’Tụi bay đừng có kêu tao bằng phó chủ tịchnước, nghe ngứa con ráy lắm! Người ta đặt đâu tao ngồi đó, chứ tao không màng cáichức chi hết’’. Ngoài việc dự các nghi lễ long trọng bắt buộc phải có mặt cụ, cụ khônglàm một việc nào khác ngoài một việc là sửa xe đạp. Làm phó chủ tịch nước, ông thợmáy ngày truớc buồn tay buồn chân. Hết xe đạp hỏng cho cụ chữa, anh em bộ đội bảovệ và nhân viên phục vụ phải lấy xe của người nhà mang vào cho cụ kẻo ngồi không cụbuồn. Thương cụ quá nhiều khi họ còn làm cho xe trục trặc đi để giắt đến nhờ cụ sửagiùm. Một người bạn tôi quen thân với cụ Tôn, cha anh trước kia là đàn em cụ, vào thờigian nghị quyết 9…cụ dắt anh vào phòng riêng thì thào: ‘’Mày có thấy lính kín theo mầytới đây không mầy ?’’ Anh ngạc nhiên quá. Tưởng anh lo lắng cho cụ, cụ mỉm cười hiềnhậu: ‘’Là tao lo cho tụi bây, chớ tao hổng lo cho tao. Trong nhà tao nè, lính kín hổng cóthiếu’’.Về Các chiến dịch giảm tô và cải cách ruộng đất:‘’Tôi chỉ bắt đầu ngờ vực đức hiền minh của các lãnh tụ vào thời gian cuộc giảmtô giảm tức được phát động ở khu 4 kháng chiến, năm 1953…Tôi kinh hoàng nhìn cảnh tượng không hiểu nổi: Nườn nượp lướt qua mắt tôitừng bày đàn người bị kích thích bởi mùi máu, hăm hở đi dưới lá cờ đỏ sao vàng khôngphải để chiến đấu với quân xâm lược, mà với chính đồng bào mình.Tại xã Ngô Xá, làng Ngò Thanh Hóa, nơi có dinh cư cụ cử Nguyễn Thượng Hiền,người ta trói chặt hai tay rồi dong mẹ bạn tôi đi khắp làng chỉ vì bà trót dại nói điều gì đómất lập trường hoặc không vừa lòng cán bộ giảm tô giảm tức. Trước bà là hội trưởnghội liên hiệp Phụ Nữ Thái Bình. Mất đất, bà mang con cái chạy vào Thanh Hóa, làmnghề hàng xáo buôn thúng bán mẹt. Chúng tôi nghe tiếng kêu khóc chạy tới thì thấymấy anh du kích quen đang xềnh xệch kéo bà đi. Hai tay bị trói giơ lên trời, bà xiêu vẹobước sau họ, kêu gào thảm thiết:‘’Đi cụ Hồ ơi, cụ trông xuống mà xem người ta đối xử với con dân cụ thế nàyđây’’.Ở một xã khác, một người đàn bà bị trói vào hai cây nứa bắt chéo, bên dưới làmột đống lửa. Con mẹ ni là phú nông phản động, ngoan cố lắm, những người bâuquanh nhao nhao nói thế. Người đàn bà quằn quại mãi đến khi ngất đi rồi mới đượcngười ta hạ xuống.Cha bạn tôi, hoạt động cách mạng từ trước 1945, bị tống giam vì bị vu là đảngviên Quốc Dân Đảng, thắt cổ tự tử, để lại bức thư tuyệt mệnh: ‘’Oan cho tôi lắm, cụ Hồơi. Tôi trung thành với cụ, với đảng. Tôi không phản bội. Hồ chí Minh muôn năm’’.Người ta lấy gai cắm vào đầu ngón tay một cô gái, có trời biết cô ta bị tội gì, cóthể cô ta chỉ có tội là con địa chủ, cứ mỗi câu hỏi lại cắm cái gai sâu thêm một chút, làmcho cô ta rú lên vì đau, quằn quại trong giây trói.Một cụ già tóc bạc phơ bị tròng giây vào cổ, bị lôi xềnh xệch trên đường như mộtcon chó. Lũ trẻ làng rùng rùng chạy theo sau. Chúng vỗ tay, chúng reo hò, chúng cườingặt nghẽo. Tôi nhìn chúng rùng mình những đứa trẻ này chắc chắn sẽ lớn lên với tráitim không phải của giống người. Rồi đây với tâm hồn chai sạn, làm sao chúng có thểsống chung với những anh em khác màu da và tiếng nói trong một thế giới đại đồng mà48PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!