trong quốc hội không đáng kể, hơn nữa, nếu có thì chính họ cũng đã được đảng hóa(Mác-xít hóa) mất rồi. Cho nên có thể nói: Quốc Hội là Đảng, Đảng là Quốc Hội, NhàNước là Đảng, Đảng là Nhà Nước. Với tính chất ấy đại biểu quốc hội không phải làngười nói lên tiếng nói trung thực của nhân dân (cử tri) mà chính là người chỉ nói tiếngnói của đảng mà thôi’’.Vì quốc hội là của đảng, chính phủ là của đảng, tòa án là của đảng, báo chí cũngcủa đảng, cả bốn quyền lực trong một quốc gia đều nằm trong tay đảng cho nên đảngmuốn làm gì tha hồ, ngay cả những tội ác tầy trời. Nguyễn Hộ đã nói đến sự trù dập đốivới Trần xuân Bách, Bùi Tín, Dương thu Hương, Mười Thơ và những cái chết đầy ámmuội của một số Tướng lãnh cộng sản như Hoàng văn Thái, Lê trọng Tấn, Đinh đứcThiện, Trần Bình và con của ông này. Sau đây là nguyên văn về một vài vụ:‘’Trường hợp của Đại Tướng Hoàng văn Thái trước khi trút hơi thở cuối cùng đãnói với vợ ông rằng: ‘’Người ta đã giết tôi’’. Và vợ ông trước mặt những người đến viếngthăm, đã khóc lóc thê thảm và kêu to lên rằng: ‘’Người ta đã giết chồng tôi’’. Cái chết độtngột của Đại Tướng Lê trọng Tấn cũng tương tự như trên (theo lời kể tỉ mỉ của hai vợchồng một vị Trung Tướng đương chức ở Hà Nội, 1987)‘’Dĩ nhiên, trước đó không lâu, một đại hội đảng bộ toàn quân diễn ra trong bầukhông khí căng thẳng của cuộc đấu tranh nội bộ chưa từng có, đưa đến kết quả là haiủy viên bộ chính trị đảng cộng sản Việt Nam là Đại Tướng Văn tiến Dũng (bộ trưởngquốc phòng) và Đại Tướng Chu huy Mân (phó bí thư quân ủy trung ương) đều thất cử,không được bầu vào cấp ủy đảng và đoàn đại biểu đảng bộ toàn quân đi dự đại hội lầnthứ 6 của đảng cộng sản Việt Nam. Do đó Hoàng văn Thái được trung ương chỉ địnhlàm bộ trưởng quốc phòng thay thế Văn tiến Dũng, thì bị chết bất đắc kỳ tử. Và ngườiđược chỉ định thay ông là Đại Tướng Lê trọng Tấn cũng chịu chung số phận bi thảm liềnsau đó. Thật là khủng khiếp và đáng kinh ngạc...‘’Còn Trung Tướng Trần Bình, cục trưởng cục tình báo quân đội, bị bắn chếtngay trên đường phố thuộc Quận 3 thành phố Hồ chí Minh, và sau đó con trai ông cũngbị bắn chết trong khu vực nói trên.‘’Trước các sự việc nghiêm trọng đó, dư luận xã hội rất xôn xao, còn các cơ quanthông tin thì im hơi lặng tiếng...Bởi vì sự độc quyền lãnh đạo độc tài của đảng cộng sảnViệt Nam đòi hỏi tất cả phải được bưng bít, phải được giấu kín...’’‘’Nhìn chung, các cơ quan và tổ chức khác như chính phủ, tòa án, mặt trận, vàcác đoàn thể quần chúng đều là công cụ tay sai của đảng mà thôi. Bất cứ việc xét xửnào ở tòa án ở từng cấp đều phải làm đúng quyết định trước đó của cấp ủy đảng, tức làtuyên án công khai đúng như cấp ủy đảng đã tuyên án trước đó trong nội bộ’’.Đầu đoạn D của phần I là phần nói về quan điểm và cuộc sống Nguyễn Hộ đãviết bằng chữ cái tô đậm mấy lời như sau:‘’BÁM CHẶT CÁI ĐÃ LỖI THỜI: CHỦ NGHĨA XÃ HỘI ĐÓI NGHÈO, LẠC HẬUVÀ ĐẪM MÁU’’Nguyên cái đầu đề đó đã đủ nói lên sự giác ngộ, phản tỉnh của Nguyễn Hộ nódứt khoát và triệt để đến mức độ nào. Và ông đã để cả đoạn đó (dài hơn một trang lớn)để chứng minh nó lỗi thời, nghèo đói, lạc hậu và ĐẪM MÁU ra sao. Khỏi cần phải trưngdẫn.Về chủ nghĩa tư bảnTrong phần II của tài liệu, ông Nguyễn Hộ đã so sánh hai chủ nghĩa tư bản vàcộng sản và nói về những cái hay của chủ nghĩa tư bản và cho rằng Việt Nam chỉ cómột cách đi theo Tư Bản Chủ Nghĩa mới cứu vãn được tình thế. Ông cũng mỉa mai rằng70PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ
chính sách đổi mới của Việt Nam bắt buộc phải đổi theo tư bản chủ nghĩa, nhưng lại đổimới nửa vời với ‘’cái mũ xã hội chủ nghĩa’’ ở trên đầu. Ông cũng cho rằng chủ nghĩa tưbản cũng sẽ đến lúc bị tiêu diệt nhưng không bởi chủ nghĩa xã hội mà bằng hòa bình vàtrí tuệ. So sánh hai chủ nghĩa nói trên ông viết:‘’Như mọi người đều biết, khi trên thế giới xuất hiện hai hệ thống kinh tế, chính trị,xã hội: Tư bản chủ nghĩa và Xã hội chủ nghĩa song song tồn tại và đối đầu nhau quyếtliệt, thì đồng thời cũng bộc lộ khá rõ nét những hiện tượng nghịch lý:‘’Chủ Nghĩa Tư Bản xuất phát từ của riêng, lợi ích cá nhân, lợi nhuận từng bị lênán là ‘’thối nát’’ và ‘’phải bị tiêu diệt’’ nhưng trong tác động thực tiễn của nó lại dẫn đếnnhững hậu quả kinh tế xã hội kỳ diệu, không lường trước được: Năng suất lao độngcao, hàng hóa dồi dào có thể thỏa mãn mọi nhu cầu xã hội, làm cho đất nước phồn vinhgiầu có hùng mạnh, nhân dân ấm no hạnh phúc, xã hội phát triển đạt đến đỉnh cao củanền văn minh hiện đại ngày nay’’.Chủ Nghĩa Xã Hội, ngược lại, được cho là ưu việt, xuất phát từ của chung (sởhữu công cộng), luôn luôn vì lợi ích xã hội (tức không có của riêng, không có lợi nhuận,không có giai cấp người bóc lột người), nhưng trong tác động thực tiễn lại dẫn đếnnhững hậu quả hoàn toàn khác hẳn: Kinh tế bị phá hoại nghiêm trọng bởi chính sách cảitạo xã hội chủ nghĩa, năng suất lao động thấp kém, hàng hóa đơn điệu thiếu thốn,không đáp ứng nổi các yêu cầu cấp bách của xã hội (tem phiếu, xếp hàng rồng rắn,quày hàng trống rỗng...), đất nước lâm cảnh nghèo nàn lạc hậu triền miên, nhân dânsống cơ cực, lầm than, đói rách, và không hề có dân chủ tự do...’’‘’Từ thực tiễn đó ta thấy không phải là vấn đề tiêu diệt chủ nghĩa tư bản nhưđảng cộng sản từng khẳng định mà chính là vấn đề học tập và làm theo mô hình tư bảnchủ nghĩa như thế nào cho tốt, cho nên cần khiêm tốn một chút vì thực tiễn luôn luôn làchân lý sáng ngời’’.‘’Thật là kỳ lạ Chủ Nghĩa Tư Bản không hề chủ trương ‘’thế giới đại đồng’’, nhưnglại thực hiện ‘’thế giới đại đồng’’. Còn Chủ Nghĩa cộng sản thì chủ trương, hô hào tiếntới một ‘’thế giới đại đồng’’, nhưng lại thực hành một quốc gia khép kín, tự cung tự cấp(ích kỷ), bế môn tỏa cảng’’.‘’Vì lúc bấy giờ (sau chiến thắng Điện Biên Phủ, 1954 và sau khi chiếm đượcmiền Nam, chú thích của Minh Võ), mọi người đều được giáo dục rằng: Trong xã hộichủ nghĩa mọi vấn đề đều có sự lãnh đạo của đảng, mọi thứ đều tốt cả, nên không cầncó đấu tranh của quần chúng. Đấu tranh của quần chúng chỉ tồn tại trong xã hội cũ (xãhội thuộc địa). Trong xã hội chủ nghĩa đảng và nhân dân là một, giữa đảng và nhân dânkhông thể có ý kiến, quan điểm khác nhau, không có đối lập, đối kháng, nên không thểcó đấu tranh, đình công, biểu tình. Do đó trong Chủ Nghĩa Xã Hội không có vấn đề đấutranh cho dân chủ tự do, vì chế độ xã hội chủ nghĩa (chuyên chính vô sản) là chế độdân chủ một triệu lần hơn chủ nghĩa tư bản (?)’’Sau khi đã so sánh tư bản với cộng sản và khẳng định tư bản là đúng cộng sảnlà sai, Nguyễn Hộ hỏi đảng cộng sản Việt Nam:‘’Đảng cộng sản Việt Nam có dám làm một cuộc cách mạng về tư tưởng, có dám‘’lột xác’’ không ? Có dám vứt bỏ ý hệ Mác Xít giáo điều lỗi thời không ? Có dám vứt bỏquan điểm tư tưởng thành kiến cũ rích đối với đồng bào Việt Kiều (theo tư bản chủnghĩa ) không ?’’Nghe câu hỏi này, người ta tự hỏi: Phải chăng một Việt Kiều ở Mỹ đã gà choNguyễn Hộ? Hay chính ông đã thực sự ‘’lột xác’’, đã hối hận vì hơn nửa thế kỷ đi theocộng sản chống lại đồng bào mình, phá rối miền Nam, tàn sát những người quốc gia,71PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ
- Page 1 and 2:
PHẢN TỈNH PHẢN KHÁNG THỰC
- Page 3 and 4:
dành để nói về một tác gi
- Page 5 and 6:
colonialism to communism’’ (T
- Page 7 and 8:
Tổng bí thư, và cũng là lý
- Page 9 and 10:
vợ ông ta đã chết 2 tháng t
- Page 11 and 12:
người chết vì sốt rét rừ
- Page 13 and 14:
thanh trừng thì không thể nà
- Page 15 and 16:
tưởng của mình mà họ tin l
- Page 17 and 18:
cai trị của chính quyền cộ
- Page 19 and 20: ạo lực lập chuyên chính vô
- Page 21 and 22: sẽ được ra tòa để trả l
- Page 23 and 24: nhất về cơ bản với đườ
- Page 25 and 26: theo báo Sài Gòn Giải Phóng,
- Page 27 and 28: Từng là chính ủy liên khu H
- Page 29 and 30: ắt dân nhận, xong lại bảo
- Page 31 and 32: chế độ chuyên chế không th
- Page 33 and 34: không đồng ý, vì hiểu chữ
- Page 35 and 36: dẫn một ít hàng trong ba văn
- Page 37 and 38: cho cách mạng tháng tám và kh
- Page 39 and 40: Tác giả vừa là nhà khoa họ
- Page 41 and 42: một câu hỏi, một lời than:
- Page 43 and 44: đạo của đảng cộng sản.
- Page 45 and 46: Điều mà các tên chấp pháp
- Page 47 and 48: nước, các đảng viên cộng
- Page 49 and 50: chủ nghĩa cộng sản hứa h
- Page 51 and 52: Nơi trang 359, sau khi nói về c
- Page 53 and 54: nhận tội.‘’Trong nỗi tuy
- Page 55 and 56: Đã không ngại chịu ‘’hè
- Page 57 and 58: ‘’Nguyễn Văn Linh, theo cha
- Page 59 and 60: chia sẻ với nhau về mối ngh
- Page 61 and 62: CHƯƠNG VINỔI LOẠN HAY NỖI O
- Page 63 and 64: cám ơn bố mẹ tôi, cám ơn t
- Page 65 and 66: ....Ngọc nói dứt khoát:- Tôi
- Page 67 and 68: - Đồ tồi! Anh có quyền gì
- Page 69: nguyên văn như sau:‘’Lúc 7
- Page 73 and 74: ngày trước mắt, kèm theo nh
- Page 75 and 76: ồi bà bị bắt giam hơn 7 th
- Page 77 and 78: chủ, phong kiến, tư bản, ph
- Page 79 and 80: Đừng lo gì cho chị cả. Rồ
- Page 81 and 82: - Hàng mợ chuẩn bị đầy đ
- Page 83 and 84: - Khi đi mẹ mày dặn: Khó kh
- Page 85 and 86: quyền Việt Nam nên ngỏ ý v
- Page 87 and 88: Việt Nữ, mà chỉ xin trưng d
- Page 89 and 90: NHẬT KÝ VÀ CON NGƯỜI NGUYỄ
- Page 91 and 92: Tín) và nhà riêng (Nguyễn ng
- Page 93 and 94: Và Bút Bi nhận xét: ‘’Đ
- Page 95 and 96: đừng làm người, làm con l
- Page 97 and 98: Nhân dân xin đổi chức quyề
- Page 99 and 100: Hôm Dương thu Hương nói chuy
- Page 101 and 102: đến viếng xác, trên đườn
- Page 103 and 104: thủ thế, để có thể tồn
- Page 105 and 106: Chứng nhân đấu tố.Phấn đ
- Page 107 and 108: máy bay Mỹ. Ban đêm dùng chi
- Page 109 and 110: hiểm là gỡ mìn, cô còn ph
- Page 111 and 112: ‘’phải có chính sách đặ
- Page 113 and 114: iết thêm nhiều thủ đoạn,
- Page 115 and 116: khuôn viên dinh chủ tịch. Tha
- Page 117 and 118: tình hình, hầu đi đến một
- Page 119 and 120: Huỳnh tấn Phát, đảng viên
- Page 121 and 122:
Phạm ngọc Hùng.‘’Mỗi l
- Page 123 and 124:
Giai Phẩm Mùa Đông nói trên.
- Page 125 and 126:
Việt Nam. Nhưng chưa bao giờ
- Page 127 and 128:
1970, trang 6CHƯƠNG XIIINGUYỄN
- Page 129 and 130:
ài thơ của Nguyễn chí Thiệ
- Page 131 and 132:
Rồi ông viết:‘’Thái độ
- Page 133 and 134:
THƠ vẫn bắn và thừa dư s
- Page 135 and 136:
Bài thơ trên ông làm năm 1968
- Page 137 and 138:
Muỗi nhơn nhơn từng đàn van
- Page 139 and 140:
‘’Tù ăn chay nghĩa là khôn
- Page 141 and 142:
nén trong uất hận căm thù l
- Page 143 and 144:
(++) Năm 1984 ông lại viết v
- Page 145 and 146:
được cử làm ủy viên chín
- Page 147 and 148:
Bùi Tín đã tuyên bố trên Đ
- Page 149 and 150:
* Điểm 6: Tuy chủ nghĩa xã h
- Page 151 and 152:
cái xu thế tất yếu đó, h
- Page 153 and 154:
của cấp lãnh đạo Việt Nam
- Page 155 and 156:
tóm tắt. Ông cũng trực tiế
- Page 157 and 158:
Minh có nói rằng: ‘’Phòng
- Page 159 and 160:
là những nguyên lý cứng nh
- Page 161 and 162:
hợt! (trang 78-83)Bùi Tín đã
- Page 163 and 164:
tiếp xúc với nhiều nguồn t
- Page 165 and 166:
12.- Sách Đã Dẫn (nhà xuất
- Page 167 and 168:
hô như vậy.Việc ông làm đ
- Page 169 and 170:
người biết, cho dầu phải
- Page 171 and 172:
quyền căn bản của con ngư
- Page 173 and 174:
‘’chân lý thuần túy’’,
- Page 175 and 176:
những nhà trí thức khác đã
- Page 177 and 178:
Khi Nguyễn Hộ chủ trương t
- Page 179 and 180:
hôm nay nó cầm lon thuốc Đ
- Page 181 and 182:
không thấy những giá trị d
- Page 183 and 184:
Trừng.2.- Trong cuốn mà nhà x
- Page 185 and 186:
Hà Nội, vì bị tai biến mạ
- Page 187 and 188:
ạo của nó trên những vẻ b
- Page 189 and 190:
‘’duy tâm’’, lối ‘’t
- Page 191 and 192:
động và đặc biệt ‘’B
- Page 193 and 194:
nghĩa’’ đó, theo từ ngữ
- Page 195 and 196:
iển nhạc mênh mông với mộ
- Page 197 and 198:
Hãy đọc thêm về con đườn
- Page 199 and 200:
trước khán giả Liên Xô cầ
- Page 201 and 202:
thật.‘’Sao nó lại làm k
- Page 203 and 204:
ta cho đi làm trong đội cầu.
- Page 205 and 206:
lông che cho vợ thì cây đổ
- Page 207 and 208:
281)Xuân Vũ nói về trận Ấp
- Page 209 and 210:
giành các chiếc ghế. Khi ng
- Page 211 and 212:
đấy ạ. (...)(Tên đầu đả
- Page 213 and 214:
có cùng một ý nghĩ chung: C
- Page 215 and 216:
nhóm Nhân Văn Giai Phẩm.Cuối
- Page 217 and 218:
Em mất quê rồi anh mất emV
- Page 219 and 220:
thích nhất được Văn Cao so
- Page 221 and 222:
ngoại biết đến nhờ bài k
- Page 223 and 224:
càng thêm cảm xúc và sâu đ
- Page 225 and 226:
hết quyền của 66 triệu ngư
- Page 227 and 228:
Tướng Về Hưu đã được d
- Page 229 and 230:
Cuối năm 1988 hai nhà thơ này
- Page 231 and 232:
ồi tờ tuần san Time của M
- Page 233 and 234:
Thế nhưng anh vẫn ngồi vào
- Page 235 and 236:
Đoạn III. Ngọn cờ dân tộc
- Page 237 and 238:
những gia đình nghèo vô gia c
- Page 239 and 240:
người thì không nên tiến h
- Page 241 and 242:
theo định hướng xã hội ch
- Page 243 and 244:
Hoàng Văn Chí trích Jean Lacout
- Page 245 and 246:
hội Nông đức Mạnh cũng là
- Page 247 and 248:
ông là chủ tịch đảng. Như
- Page 249 and 250:
máy của một đảng quốc t
- Page 251 and 252:
người phê bình Mác không ch
- Page 253 and 254:
Nó cũng là đồng bạc nặng
- Page 255 and 256:
nước kìa. Các người cộng
- Page 257 and 258:
Muốn chứng tỏ chúng ta khôn
- Page 259 and 260:
cho thế giới bừng tỉnh gi
- Page 261 and 262:
ông thâm trầm ít nói, thích
- Page 263 and 264:
Thụy (Vua Bảo Đại đã thoá
- Page 265 and 266:
Dân chủ hình thức. Độc tà
- Page 267 and 268:
Nuôi óc sinh nhân tài. Nuôi th
- Page 269 and 270:
Trong số những người trí th
- Page 271 and 272:
ông Thiệu còn xuất hiện v
- Page 273 and 274:
người đã đặt nghi vấn:
- Page 275 and 276:
Ryan, Phó Chủ Tịch Hội Ân X
- Page 277 and 278:
sau. Ngày 19 tháng 10 quốc hộ
- Page 279 and 280:
lên nắm quyền đã ‘’cởi
- Page 281 and 282:
giáo dục về quốc phòng cho
- Page 283 and 284:
Một số người dung hòa thì
- Page 285 and 286:
thảo luận trở thành bút chi
- Page 287 and 288:
mới quan trọng, thì họ lại
- Page 289 and 290:
cánh phải trọng chữ Tâm là
- Page 291 and 292:
Bản Tuyên Ngôn thành lập Đ
- Page 293 and 294:
Rút kinh nghiệm của Đông Âu
- Page 295 and 296:
thấy xuất hiện 4 câu vè đ
- Page 297 and 298:
đây Pascal nói chỉ có cái T