12.07.2015 Views

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS
  • No tags were found...

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

- Hàng mợ chuẩn bị đầy đủ lắm ơ...Kéo phécmơtuya roạt một tiếng, cậu sắp sửa lôi các thứ hàng xếp bên trong ra.Tôi vội nói: ‘’Từ từ đã cậu’’ Cậu bảo: ‘’Nhưng lát nữa cậu còn phải họp đoàn, còn làmviệc với bạn...Tôi bảo: Chẳng đi đâu mà vội. Ở đây người ta không thức dậy sớm như bênmình.Cậu băn khoăn: Nhưng nhỡ...tay phiên dịch nó sang...- Chẳng sang người ta cũng thừa biết.- Hằng...Cậu quát lên, mặt tái mét. Mày nói gì thế ?Tôi đáp: Cháu nói thật. Cậu gằn giọng: Cháu với chắt, đồ mất dạy.Tôi lặng im. Cậu hùng hổ đi tới trước cửa sổ, vén tấm rèm lên, chẳng hiểu cậutìm thấy gì trong khung cảnh của thành phố sớm mai yên tĩnh. Hai tay chống nạnh, đôivai nhô lên, chắc cậu đang trút những hơi thở dài, bực bội. Lát sau cậu quay vào, giọnghiền từ hơn:- Thôi...Nhưng lẽ ra, cháu cũng không nên nói thế...Tôi lặng im, không đáp.Cậu khẽ nói:- Hằng này, cậu không muốn nhờ người khác, hoặc họ dìm giá, hoặc họ thócmách đồn thổi...Cháu giúp cậu...Tôi bỗng thấy mệt mỏi...Tủi cực chăng ? Khóc chăng ? ...Nước mắt đã cạn. Tôinhìn cậu nói khe khẽ:- Đáng lẽ cậu nên thông báo cho cháu tình hình gia đình, sức khỏe mẹ cháu rasao ? Đáng lẽ cậu nên cho cháu một chén chè (nước trà) ...Cháu từ hàng nghìn cây sốtới đây...Cậu đứng ngẩn ra rồi ờ ờ...những tiếng vô nghĩa...’’ (trang 172-174)Còn đây là ý nghĩ của Hằng về các đồng chí của cậu nàng, các đoàn viên trongđoàn công tác nước ngoài do ông ta cầm đầu:‘’Các người khác vừa nghe (Chính thuyết trình) vừa nặn trứng cá hoặc gãi mụnruồi. Người nào cũng có vẻ bồn chồn. Chắc chắn họ đang tính cách nào bán hàng hóanhanh nhất và nhờ ai mua được nhiều hàng hóa nhất...Cậu Chính đang cao giọng nói:- Tôi yêu cầu các đồng chí nêu cao tinh thần gương mẫu trên đất nước bạn. Tấtcả phải có ý thức tổ chức...’’ (trang 175)…………………Đó là nói về chuyến công tác đầu của Chính. Lần thứ hai cậu Chính vừa tới ThủĐô Liên Xô được mấy ngày liền đánh điện cho Hằng từ Tỉnh lẻ vượt hàng ngàn cây sốđến gặp cậu gấp vì cậu ốm. Mặc dù đang ốm Hằng cũng cố đến với cậu. Không dè thấycậu vẫn khỏe mạnh đang làm bếp mướn cho một toán sinh viên. Nàng tính quay vềkhông thèm gặp. Nhưng lỡ chuyến xe buýt cuối cùng trong ngày, không thể ra ga xe lửađược. Nên đành vào gặp cậu. Hãy nghe những sinh viên nói xấu người đầu bếp Chínhcủa họ:- Lần trước ông ấy cũng làm cháy cái áo thun của tôi. Hàng Ý hẳn hoi...Hôm nhờcắt khẩu hiệu cũng không cắt nổi. Ông anh tôi cùng học trong trường A ông bảo ông ấylên lớp toàn ngủ gật. Nhưng về tới nhà, nhanh như cắt đi lùng mua hàng căng tin. Thứnào quý ông ấy mua được trước tiên...Có lẽ khả năng vĩ đại nhất trong con người ôngta là khả năng đầu bếp...Phải, nhờ khả năng ấy ông ta chiếm được lòng cấp trên, nhờ được lòng cấp trênông ấy nhảy lên cấp lãnh đạo...’’ (Trang 222)81PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!