12.07.2015 Views

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS
  • No tags were found...

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

đồ đạc, tài sản gì đó thì các chú các cô là chủ, đó là dân chủ. Các chú các cô không biếtgiữ, tôi giữ giùm cho. Tôi tập trung bỏ vào rương. Tôi khóa lại và bỏ chìa khóa vào túi tôiđây. Đó là tập trung’’. Giải thích dân chủ tập trung như thế mà ‘’Dạ thưa, bác nói thìthôi’’, thì đúng là ‘’thì thôi’’. Dầu sao thì khi kể lại những mẩu chuyện mà Bùi công Trừngvà Ung văn Khiêm nói về đại hội trung ương đảng để chuẩn bị đưa ra nghị quyết 9 vàocuối năm 1963 ông đã muốn bào chữa cho ông Hồ, coi như ông này bị đàn em khốngchế mà phải quyết đánh miền Nam, chứ trong thâm tâm ông ta vẫn muốn theo đườnglối sống chung hòa bình của Khrút-sốp vào thời gian ấy. (6)Tôi dám chắc độc giả miền Nam nhất là những người thuộc lớp ‘’cựu khángchiến’’ khi đọc cuốn sách này sẽ rất thích. Vì nó đã được viết bằng một giọng văn đặcmiền Nam, mà lại là giọng văn nói rất dễ đi vào lòng người. Nội dung của nó thì như đãtrình bày ở trên, đúng như nhận xét của ‘’nhóm công tác viên’’ đã báo cáo, gồm nhữngđiểm rất ‘’độc hại’’ cho đảng. Ông đã kể ra không biết bao sự việc chứng tỏ đảng khôngsáng suốt, độc tài, bưng bít, mờ ám. Ông đã lên án nặng nề đảng đã tàn sát nhiềungười, giam giữ bất hợp pháp nhiều đảng viên có phẩm chất tốt dám nói lên những sailầm của đảng.Ông cũng đã dành gần một trăm trang sách để ghi lại nguyên văn những lời phêbình, lên án đảng của những người như Nguyễn Hộ, Hồ Hiếu, Đỗ trung Hiếu và vợ làBác Sĩ Đỗ Thị Văn, Nguyễn Mạnh Tường, Chân Tín, Hữu Loan, Phạm Thị Tề...Ở phần kết luận ông đã viết: ‘’Kết Thúc. Cái mà nói rằng viết cho quốc hội là đây.Viết thư làm đơn xin tự do báo chí...’’ (trang 463)Câu trên nhắc người đọc nhớ lại có chỗ ông đã phê bình bà Phạm Thị Tề về việclàm đơn khiếu nại cho chồng, con và ông còn nói đáng lẽ bà Tề phải đề ‘’bản cáo trạngchế độ’’ mới đúng. Thì đây tại sao ông lại cũng viết ‘’làm đơn xin tự do báo chí’’ ? Thựcsự cuốn sách này không phải là đơn từ xin xỏ gì cả. Nó đúng là một bản cáo trạng chếđộ cộng sản Việt Nam hiện nay của chính một trong những ngưòi đã ‘’có công’’ trongviệc lãnh đạo đảng cướp chính quyền vào tháng 8 năm 1945. Cuốn sách của ông đánglý phải có phần kiểm điểm những sai lầm của chính ông trong khi mù quáng theo cộngsản mà tàn sát những người chống cộng khi ông còn có quyền có thế ở miền Nam,trước khi bị điều ra miền Bắc.Dầu sao thì cuốn sách của ông đúng là một đòn chí tử đánh vào sự lãnh đạo củađảng và gián tiếp vào chủ nghĩa xã hội của Mác. Vì vậy mà nhóm công tác đặc biệt, saukhi đọc kỹ và phân tích cặn kẽ tác phẩm đã trình lên cho Đào Duy Tùng nhận xét sauđây:‘’Đây là một cuốn sách đả kích cay độc đảng ta và tác động mạnh mẽ tâm lý tưtưởng của người đọc, một cuốn sách phản động nhất trong những cuốn sách phảnđộng! Bởi vì nó đã bêu xấu, chửi bới và lên án đảng ta một cách toàn diện và có hệthống’’.Có một điều khá thú vị là một người cộng sản theo thuyết Mác-xít duy vật kỳ cựunhư Nguyễn văn Trấn lại trưng dẫn Emmanuel Kant là nhà duy tâm học tổ bố. Hơn nữalại nói đến ‘’nhân vị’’ là điều tối kỵ đối với các nhà lãnh đạo miền Bắc. Người ta còn nhớTố Hữu và Trường Chinh đã lên án nhóm Nhân Văn-Giai Phẩm năm 1957 rằng ‘’Thấykẻ thù nói Nhân Vị, bọn chúng cũng nói Nhân Văn’’.Chú Thích(+) Viết Cho Mẹ Và Quốc Hội, Nguyễn văn Trấn, Văn Nghệ (Cali) tái bản lần thứnhất, trang 345.1.- Lúc ấy là lâm thời, gọi là phó bí thư xứ ủy Nam Kỳ, dưới bí thư Bùi công182 PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!