Hoa Tề Phóng’’ (Trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở). Theo gót các đàn anh, cộngđảng Việt Nam cũng cho lệnh ngưng Cải Cách Ruộng Đất, cho tiến hành ‘’sửa sai’’,đồng thời cũng mở ra thời kỳ ‘’trăm hoa đua nở’’ ở miền Bắc Việt Nam. Đảng kêu gọi‘’Nói thật, nói thẳng, nói hết’’ để sửa sai.Các nhà trí thức và văn nghệ sĩ miền Bắc, hoặc vì thơ ngây, tưởng thật, hoặc vìmuốn lợi dụng thời cơ nói lên những điều uất ức nung nấu đã lâu ngày không có dịpphun ra. Thế là những tờ báo ‘’phản động’’ ra đời: Nhân Văn, Giai Phẩm của NguyễnHữu Đang, Trần Dần, Đất Mới của sinh viên, Trăm Hoa của Nguyễn Bính. Những ngườiđã dám nhỏ nhẹ lên tiếng trong thời gian này, ngoài hai nhà đại trí thức mà bạn đọc đãbiết qua các Chương 12 và 17, còn có những cự Tướng như Phan Khôi, Nguyễn HữuĐang, Trần Dần, Phùng Quán, Phùng Cung, Hữu Loan, Văn Cao, Trần Duy, HoàngCầm, Trần Lê Vân, Sĩ Ngọc, Chu Ngọc, Bùi Quang Đoài, Hoàng Tích Linh, Hà Thi, MaiSinh, Tạ Hữu Thiên v.v...Trong thời gian thứ nhì, đổi mới, thì ngoài những người đứng đầu các chươngtrên, có Phan đình Diệu, Nguyễn thanh Giang, Vũ huy Cương, Hoàng hữu Nhân,Nguyễn minh Cần, Trần mạnh Hảo, Nguyễn huy Thiệp, Bùi minh Quốc, Bảo Cự, HoàngTiến, Thế Vũ, Bảo Ninh, Phạm thị Hoài, Nguyễn mạnh Tuấn (1), Phùng gia Lộc, ...vànếu có thể kể thêm cả những người chưa hẳn phản tỉnh nhưng cũng tỏ ra bất mãn vàphê bình ban lãnh đạo đảng thì có thể nêu những tên như Trần văn Giầu, Nguyễn khắcViện, Dương quỳnh Hoa,Trần bạch Đằng, Phạm xuân Ẩn...và nhiều nữa...Vụ ‘’Nhân Văn Giai Phẩm’’ đã được Hoàng Văn Chí nói rất kỹ trong ‘’Trăm HoaĐua Nở Trên Đất Bắc’’ do Mặt Trận Văn Hóa xuất bản năm 1957 ở Sài Gòn. Ở đâychúng tôi chỉ lướt qua.1. Phan Khôi (1984-1959) là cháu ngoại của anh hùng Hoàng Diệu. Ông cũng lànhà cách mạng đã từng bị thực dân Pháp bắt giam, là nhà văn, nhà báo nổi tiếng trướckhi Việt Minh lên nắm chính quyền qua các cuộc bút chiến với Phạm Quỳnh, Tản Đàv.v...Truyện ngắn ‘’Ông Năm Chuột’’ của ông đã bị các văn nô như Nguyễn công Hoan,Đào Vũ theo lệnh đảng xúm vào ‘’đấu tố’’ ông, gọi ông là ‘’tên mật thám của Tây’’, ‘’tênđại địa chủ chuyên bóc lột dân nghèo’’. Đào Vũ còn ám chỉ ông là ‘’con cóc già’’...Phan Khôi ngay từ đầu đã dám thẳng thắn nói chủ nghĩa cộng sản có nhiều sailầm và ông Hồ không nên nói ‘’tiểu thuyết phải có vai trò chính trị’’ vì khả năng văn họccủa ông ta rất giới hạn...Có lần ở chỗ đông người ông mời bạn bè nhai một chiếc kẹonội hóa trong khi uống cà phê. Miền Bắc thời ấy không có đường cát trắng (đườngkính). Ông giải thích: Kẹo tượng trưng cho lòng yêu nước. Nó giúp làm nổi bật chấtđắng của cà phê. Chất đắng này có thể ví như sự lãnh đạo của đảng. Trong khi đó kẹocó thể làm cho chúng ta thưởng thức được hương vị của cà phê. Cái hương vị này cóthể so sánh với phẩm cách của người trí thức. Ông cũng là tác giả truyện ‘’Ông BìnhVôi’’ có dụng ý quảng diễn cái ý phản động của Nhà Thơ Lê Đạt ám chỉ lãnh tụ là ôngbình vôi càng già càng teo lại trong 4 câu thơ để đời của Lê Đạt. (xin xem Chương 1)2. Nguyễn Hữu Đang, sinh năm 1913, nguyên quán Kiến Xương, Thái Bình,tham gia cách mạng từ năm 16 tuổi, ông vào đảng hồi 1943 có nhiều thành tích vớiđảng nên được ông Hồ cử làm thứ trưởng thanh niên trong chính phủ liên hiệp năm1945. Trước đó ông là một nhà báo viết cho rất nhiều báo như Thời Báo, Ngày Mới, TinTức, Đời Nay...Trong sửa sai ông đã viết bài ‘’Vấn Đề Pháp Trị’’ đăng trên tờ Nhân Văn,lên án những vụ áp bức chà đạp nhân phẩm con người, đồng thời tố cáo các tòa án kếtán tùy tiện không dựa trên luật pháp. Vì bài báo này mà ông bị kết án tù 17 năm, sau đóbị quản thúc thêm 20 năm nữa. Nhà cầm quyền coi Nguyễn Hữu Đang là ‘’đầu sỏ’’ của214 PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ
nhóm Nhân Văn Giai Phẩm.Cuối năm 1992, Nhà Thơ Phùng Quán đã từ Hà Nội về Tỉnh lỵ Thái Bình rồi từ đóđạp xe đạp ngược gió gần 20 cây số đến thăm Nguyễn Hữu Đang ở thôn Trà Vy, xã VũCông, Huyện Kiến Xương. Trong một bài báo trong nước, được tờ ‘’Bản Tin ĐườngSống’’, (bản Tin số 2 tháng 10 năm 1996, xuất bản ở Quận Cam, California, hậu thâncủa tạp chí Đường Sống do nhà văn Trần Phong Vũ chủ trương), trích đăng lại, PhùngQuán đã tả cảnh sống cô đơn nghèo túng của con người đã từng được Hồ chí Minhđích thân cử làm trưởng ban tổ chức lễ Độc Lập và ra mắt chính phủ Việt Nam Dân ChủCộng Hòa ở vườn hoa Ba Đình ngày 2 tháng 9 năm 1945. Ở tuổi 80 mà ông sống côđơn, lẻ loi, không vợ, không con, một mình phải tự lo lấy tất cả mọi sự. Quần áo rách tảtơi. Cái phòng chỉ rộng 5 mét vuông. Cái bàn chỉ có hai chân ‘’để cho nó giống người’’.Ghế thì dùng cái vại sành hàng xóm quẳng đi đem rửa sạch lật úp xuống ngồi cho‘’mát’’. Thức ăn thì lượm bao thuốc lá rỗng để đổi cho trẻ con lấy cóc, ngóe, và rắn đểkho tiêu, được gọi là ‘’chả cóc’’, ăn dần cho có chất protít. Chết thì đã tìm được một chỗtrũng dưới chân bụi tre gần nhà ‘’bằng phẳng, phủ đầy lá tre rụng, rất vừa người tôi, tôisẽ nằm ở đó chết để khỏi làm phiền ai...Tôi đã chọn con đường ngắn nhất để có thể bòkịp ra đó trước khi nhắm mắt xuôi tay...’’ Nguyễn Hữu Đang nói với Phùng Quán nhưvậy. Thảm cảnh đó là kết quả của những lời phát biểu không đúng chính sách của‘’đảng ta’’. Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường, Văn Cao, Phan Khôi, Đào Duy Anh vàbiết bao trí thức khác cũng bị bạc đãi, trù dập. Nhưng chưa thấy ai tả lại cảnh sống củahọ bi đát như Phùng Quán đã tả về Nguyễn Hữu Đang.3. Trần Dần (1926-1996), sinh quán Nam Định, tác giả tập thơ ‘’Ta Nhất ĐịnhThắng’’ và tiểu thuyết ‘’Người Người Lớp Lớp’’ cũng bị coi là một trong những ngườichủ xướng phong trào Nhân Văn-Giai Phẩm. Ông bị đánh ngay từ đầu, bị bắt giam, bắtlàm kiểm thảo. Những vần thơ nhẹ nhàng ‘’...không thấy phố thấy phường...chỉ thấymưa sa trên nền cờ đỏ...’’ cũng là cái cớ để ông bị bắt.4. Trương Tửu (1909-1999) nổi tiếng vì tác phẩm phê bình văn học ‘’TruyệnKiều và thời đại Nguyễn Du’’ dưới bút hiệu Nguyễn Bách Khoa. Ông cũng là tác giảnhững cuốn ‘’Tương Lai Văn Nghệ Sĩ Việt Nam’’, ‘’Người Đàn Bà trong lịch sử vănhọc’’. Viên Mai-Lê Phương còn là bút hiệu khác của ông khi sáng tác những tiểu thuyết‘’Tráng Sĩ Bồ Đề’’ và ‘’Khi chiếc yếm rơi xuống’’. Những tác phẩm biên khảo của ôngthường hay gây tranh luận sôi nổi. Vì ông chủ trương ‘’chỉ nên viết những gì mới mẻ’’ và‘’cần khiến người đọc suy nghĩ và tranh luận’’. Sau vụ Nhân Văn-Giai Phẩm ông đã bịcác văn nô cỡ Hoài Thanh theo lệnh đảng chỉ trích kịch liệt. Nhưng vì là một Giáo Sư(Đại Học Sư Phạm và Đại Học Tổng Hợp) có tiếng tăm và uy tín lớn trong nhiều giớinên ông chỉ bị cấm dạy ở 2 trường này, chứ không bị bắt và đi cải huấn.5. Trần Duy, họa sĩ nổi tiếng với bài ‘’Những Người Khổng Lồ’’. Ông ám chỉ đảnglà người khổng lồ không tim, được ngọc hoàng Thượng Đế sai xuống trần gian làm khổloài người, vì không có tim. Trong bài có đoạn Nam Tào, Bắc Đẩu cùng với La Hầu vàKim Tinh tâu với Ngọc Hoàng:‘’Đoàn khổng lồ lúc được nặn ra, chỉ cốt lấy to nên hết nguyên liệu để nặn tim,cho nên trong đoàn khổng lồ phải xuống hạ giới có một bọn không tim. Ngọc Hoàngbiến thần sắc. Một vì sao hỏi: - Thiết nghĩ đoàn khổng lồ chỉ đánh với ma vương quỷ dữcần gì tim ? Ngọc Hoàng trả lời: - Nhưng ta tạo nên con người của ta cần sống giữa hoađẹp hương thơm. Vì sao lại tâu: - Nhưng bộ óc to cánh tay lớn chẳng đủ rồi ư ? NgọcHoàng phán: - Những cánh tay lớn của một người không tim sẽ đập nát những côngtrình của bộ óc hắn xây dựng...’’215 PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ
- Page 1 and 2:
PHẢN TỈNH PHẢN KHÁNG THỰC
- Page 3 and 4:
dành để nói về một tác gi
- Page 5 and 6:
colonialism to communism’’ (T
- Page 7 and 8:
Tổng bí thư, và cũng là lý
- Page 9 and 10:
vợ ông ta đã chết 2 tháng t
- Page 11 and 12:
người chết vì sốt rét rừ
- Page 13 and 14:
thanh trừng thì không thể nà
- Page 15 and 16:
tưởng của mình mà họ tin l
- Page 17 and 18:
cai trị của chính quyền cộ
- Page 19 and 20:
ạo lực lập chuyên chính vô
- Page 21 and 22:
sẽ được ra tòa để trả l
- Page 23 and 24:
nhất về cơ bản với đườ
- Page 25 and 26:
theo báo Sài Gòn Giải Phóng,
- Page 27 and 28:
Từng là chính ủy liên khu H
- Page 29 and 30:
ắt dân nhận, xong lại bảo
- Page 31 and 32:
chế độ chuyên chế không th
- Page 33 and 34:
không đồng ý, vì hiểu chữ
- Page 35 and 36:
dẫn một ít hàng trong ba văn
- Page 37 and 38:
cho cách mạng tháng tám và kh
- Page 39 and 40:
Tác giả vừa là nhà khoa họ
- Page 41 and 42:
một câu hỏi, một lời than:
- Page 43 and 44:
đạo của đảng cộng sản.
- Page 45 and 46:
Điều mà các tên chấp pháp
- Page 47 and 48:
nước, các đảng viên cộng
- Page 49 and 50:
chủ nghĩa cộng sản hứa h
- Page 51 and 52:
Nơi trang 359, sau khi nói về c
- Page 53 and 54:
nhận tội.‘’Trong nỗi tuy
- Page 55 and 56:
Đã không ngại chịu ‘’hè
- Page 57 and 58:
‘’Nguyễn Văn Linh, theo cha
- Page 59 and 60:
chia sẻ với nhau về mối ngh
- Page 61 and 62:
CHƯƠNG VINỔI LOẠN HAY NỖI O
- Page 63 and 64:
cám ơn bố mẹ tôi, cám ơn t
- Page 65 and 66:
....Ngọc nói dứt khoát:- Tôi
- Page 67 and 68:
- Đồ tồi! Anh có quyền gì
- Page 69 and 70:
nguyên văn như sau:‘’Lúc 7
- Page 71 and 72:
chính sách đổi mới của Vi
- Page 73 and 74:
ngày trước mắt, kèm theo nh
- Page 75 and 76:
ồi bà bị bắt giam hơn 7 th
- Page 77 and 78:
chủ, phong kiến, tư bản, ph
- Page 79 and 80:
Đừng lo gì cho chị cả. Rồ
- Page 81 and 82:
- Hàng mợ chuẩn bị đầy đ
- Page 83 and 84:
- Khi đi mẹ mày dặn: Khó kh
- Page 85 and 86:
quyền Việt Nam nên ngỏ ý v
- Page 87 and 88:
Việt Nữ, mà chỉ xin trưng d
- Page 89 and 90:
NHẬT KÝ VÀ CON NGƯỜI NGUYỄ
- Page 91 and 92:
Tín) và nhà riêng (Nguyễn ng
- Page 93 and 94:
Và Bút Bi nhận xét: ‘’Đ
- Page 95 and 96:
đừng làm người, làm con l
- Page 97 and 98:
Nhân dân xin đổi chức quyề
- Page 99 and 100:
Hôm Dương thu Hương nói chuy
- Page 101 and 102:
đến viếng xác, trên đườn
- Page 103 and 104:
thủ thế, để có thể tồn
- Page 105 and 106:
Chứng nhân đấu tố.Phấn đ
- Page 107 and 108:
máy bay Mỹ. Ban đêm dùng chi
- Page 109 and 110:
hiểm là gỡ mìn, cô còn ph
- Page 111 and 112:
‘’phải có chính sách đặ
- Page 113 and 114:
iết thêm nhiều thủ đoạn,
- Page 115 and 116:
khuôn viên dinh chủ tịch. Tha
- Page 117 and 118:
tình hình, hầu đi đến một
- Page 119 and 120:
Huỳnh tấn Phát, đảng viên
- Page 121 and 122:
Phạm ngọc Hùng.‘’Mỗi l
- Page 123 and 124:
Giai Phẩm Mùa Đông nói trên.
- Page 125 and 126:
Việt Nam. Nhưng chưa bao giờ
- Page 127 and 128:
1970, trang 6CHƯƠNG XIIINGUYỄN
- Page 129 and 130:
ài thơ của Nguyễn chí Thiệ
- Page 131 and 132:
Rồi ông viết:‘’Thái độ
- Page 133 and 134:
THƠ vẫn bắn và thừa dư s
- Page 135 and 136:
Bài thơ trên ông làm năm 1968
- Page 137 and 138:
Muỗi nhơn nhơn từng đàn van
- Page 139 and 140:
‘’Tù ăn chay nghĩa là khôn
- Page 141 and 142:
nén trong uất hận căm thù l
- Page 143 and 144:
(++) Năm 1984 ông lại viết v
- Page 145 and 146:
được cử làm ủy viên chín
- Page 147 and 148:
Bùi Tín đã tuyên bố trên Đ
- Page 149 and 150:
* Điểm 6: Tuy chủ nghĩa xã h
- Page 151 and 152:
cái xu thế tất yếu đó, h
- Page 153 and 154:
của cấp lãnh đạo Việt Nam
- Page 155 and 156:
tóm tắt. Ông cũng trực tiế
- Page 157 and 158:
Minh có nói rằng: ‘’Phòng
- Page 159 and 160:
là những nguyên lý cứng nh
- Page 161 and 162:
hợt! (trang 78-83)Bùi Tín đã
- Page 163 and 164: tiếp xúc với nhiều nguồn t
- Page 165 and 166: 12.- Sách Đã Dẫn (nhà xuất
- Page 167 and 168: hô như vậy.Việc ông làm đ
- Page 169 and 170: người biết, cho dầu phải
- Page 171 and 172: quyền căn bản của con ngư
- Page 173 and 174: ‘’chân lý thuần túy’’,
- Page 175 and 176: những nhà trí thức khác đã
- Page 177 and 178: Khi Nguyễn Hộ chủ trương t
- Page 179 and 180: hôm nay nó cầm lon thuốc Đ
- Page 181 and 182: không thấy những giá trị d
- Page 183 and 184: Trừng.2.- Trong cuốn mà nhà x
- Page 185 and 186: Hà Nội, vì bị tai biến mạ
- Page 187 and 188: ạo của nó trên những vẻ b
- Page 189 and 190: ‘’duy tâm’’, lối ‘’t
- Page 191 and 192: động và đặc biệt ‘’B
- Page 193 and 194: nghĩa’’ đó, theo từ ngữ
- Page 195 and 196: iển nhạc mênh mông với mộ
- Page 197 and 198: Hãy đọc thêm về con đườn
- Page 199 and 200: trước khán giả Liên Xô cầ
- Page 201 and 202: thật.‘’Sao nó lại làm k
- Page 203 and 204: ta cho đi làm trong đội cầu.
- Page 205 and 206: lông che cho vợ thì cây đổ
- Page 207 and 208: 281)Xuân Vũ nói về trận Ấp
- Page 209 and 210: giành các chiếc ghế. Khi ng
- Page 211 and 212: đấy ạ. (...)(Tên đầu đả
- Page 213: có cùng một ý nghĩ chung: C
- Page 217 and 218: Em mất quê rồi anh mất emV
- Page 219 and 220: thích nhất được Văn Cao so
- Page 221 and 222: ngoại biết đến nhờ bài k
- Page 223 and 224: càng thêm cảm xúc và sâu đ
- Page 225 and 226: hết quyền của 66 triệu ngư
- Page 227 and 228: Tướng Về Hưu đã được d
- Page 229 and 230: Cuối năm 1988 hai nhà thơ này
- Page 231 and 232: ồi tờ tuần san Time của M
- Page 233 and 234: Thế nhưng anh vẫn ngồi vào
- Page 235 and 236: Đoạn III. Ngọn cờ dân tộc
- Page 237 and 238: những gia đình nghèo vô gia c
- Page 239 and 240: người thì không nên tiến h
- Page 241 and 242: theo định hướng xã hội ch
- Page 243 and 244: Hoàng Văn Chí trích Jean Lacout
- Page 245 and 246: hội Nông đức Mạnh cũng là
- Page 247 and 248: ông là chủ tịch đảng. Như
- Page 249 and 250: máy của một đảng quốc t
- Page 251 and 252: người phê bình Mác không ch
- Page 253 and 254: Nó cũng là đồng bạc nặng
- Page 255 and 256: nước kìa. Các người cộng
- Page 257 and 258: Muốn chứng tỏ chúng ta khôn
- Page 259 and 260: cho thế giới bừng tỉnh gi
- Page 261 and 262: ông thâm trầm ít nói, thích
- Page 263 and 264: Thụy (Vua Bảo Đại đã thoá
- Page 265 and 266:
Dân chủ hình thức. Độc tà
- Page 267 and 268:
Nuôi óc sinh nhân tài. Nuôi th
- Page 269 and 270:
Trong số những người trí th
- Page 271 and 272:
ông Thiệu còn xuất hiện v
- Page 273 and 274:
người đã đặt nghi vấn:
- Page 275 and 276:
Ryan, Phó Chủ Tịch Hội Ân X
- Page 277 and 278:
sau. Ngày 19 tháng 10 quốc hộ
- Page 279 and 280:
lên nắm quyền đã ‘’cởi
- Page 281 and 282:
giáo dục về quốc phòng cho
- Page 283 and 284:
Một số người dung hòa thì
- Page 285 and 286:
thảo luận trở thành bút chi
- Page 287 and 288:
mới quan trọng, thì họ lại
- Page 289 and 290:
cánh phải trọng chữ Tâm là
- Page 291 and 292:
Bản Tuyên Ngôn thành lập Đ
- Page 293 and 294:
Rút kinh nghiệm của Đông Âu
- Page 295 and 296:
thấy xuất hiện 4 câu vè đ
- Page 297 and 298:
đây Pascal nói chỉ có cái T