12.07.2015 Views

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

PHỎNG VẤN TÁC GIẢ MINH VÕ - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS
  • No tags were found...

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

trước khán giả Liên Xô cầm con dao găm mà bổ củi. Độc giả cũng sẽ thấy Xuân Vũ selòng nhìn cô gái đương có tháng mà phải giầm mình trong nước suối đầy chất độc ‘’Mộtcon suối nước trong vắt, nhưng mỗi lần nhúng chân xuống rút lên tôi có cảm giác là lôngchân tôi rụng hết’’. (trang 144). Và đây cái cảnh cô gái Hà Nội khiếp đảm vì một vật lạđang đêm xâm phạm...làn da của nàng:‘’Thu bỗng hét lên thất thanh. Ớ ớ, anh ơi anh ơi!...Rồi Thu ngất lên. Tôi ngồi bậtdậy. Gì thế ? Gì thế ? Ơ...ơ...bớ bớ. Tiếng Thu bị tắt trong cổ họng. Tôi quờ quạng tìmchiếc đèn pin rọi sang Thu. Trong vệt sáng xanh nhạt của chiếc đèn pin, tôi nhìn thấymột mảng tuyết trắng muốt trên đó nạm một mẩu cẩm thạch đen ngời ngời. Tôi nhìnkhông chớp mắt cái hình tượng nghệ thuật đó. Nhưng Thu lại dẫy dụa và kêu lên kinhhãi. Tôi chạy vọt sang và bất gíác tôi đưa tay ra cào cái vật đen ngời đang bám chặt vàođùi nàng. Nhưng cái vật đó, chú vắt đeo chắc quá. Tôi bắt mãi mà không kết quả. Có lẽtôi cũng hốt hoảng vì tiếng kêu và sự vùng vẫy bạt mạng của nàng. Cứu em! Cứu em!Tôi quát: Thì nằm êm xem nào! Ơ ơ...chết em, chết em! Cái gì mà ghê thế! Vừa quát, tôivừa đè chặt đùi nàng xuống võng và gỡ chú vắt ra, và vút cái tôi vứt nó ra rừng. Cáithân hình tròn nung núc của nó vút đi trong không khí như một đầu đạn và rơi xuống đấtnhư một quả dâu’’ (trang 104-105)Những cảnh gần gũi giúp đỡ nhau ban đêm như thế năng xảy ra, khi hai ngườigiăng võng nằm ngủ gần nhau, chẳng bao lâu dẫn tới những tình cảm mà cả hai ngườiban đầu chẳng ai mong muốn. Tác giả đã có cô Phuơng. Thu cũng đã có một thanhniên đã vào Nam trước nàng.‘’Tình yêu là một thứ khách không mời mà đến hoặc ngược lại mời mà khôngđến. (...) Yêu là một thứ bệnh không thể được miễn về sau cũng không có tiêm chủngngừa được’’. (trang 217)Sau khi đã rào trước đón sau như thế rồi tác giả đã thành thật thuật lại đầu đuôibiến cố ‘’khách không được mời mà đến’’ với hai người ra sao từ trang 118 đến trang123. Khởi sự bằng hai câu đối đáp:‘’Em biết anh yêu em. Như một kẻ đi trên sa mạc bất thần gặp một con suối nhỏ.Anh uống thỏa thuê rồi anh lại đi... (trang 118)- Và không bao giờ anh quên con suối ấy. Tôi tiếp ngayNhưng cùng đi với Xuân Vũ không phải chỉ có Thu, còn có rất nhiều người khác,trong số đó phải kể đến trước tiên là Hoàng Việt, nhạc sĩ số một của miền Bắc lúc ấy,và bác sĩ ‘’Năm Cà Dom’’, là hai người bạn của tác giả, và cũng còn có cái cô Ngân nàođó, kỹ sư nông lâm, cũng có bàn tay tuyệt đẹp nhiều lần thu hút cặp mắt của tác giảkhiến Thu phải ghen ghen. Nhưng đáng nói đến ở đây hơn cả là Mạnh (Mạnh Rùa) vàTuất là hai người cầm đầu một tiểu đoàn vượt biên. Tiểu đoàn của Mạnh Rùa hết bị B-52 lại trực thăng và phóng pháo cơ tiêu diệt quá nửa quân số.Hãy xem bác sĩ ‘’Năm Cà Dom’’ xử lý một thương binh bị trúng bom bi như thếnào, theo lời ông nói với tác giả:‘’Chưa từng thấy ở đâu lại có trường hợp như thế này. Cậu biết không tớ đã trởthành một tên đồ tể làm lợn. Mặc cho lợn kêu, mình vẫn cứ đâm họng nó. Cậu hãytưởng tuợng tớ đã moi hết tất cả ruột của anh ta ra xếp trên một tấm ni lông trải dưới đấtbên cạnh anh ta. Và dưới ánh sáng chập chờn của mấy ngọn đèn pin đã hết điện cộngvới mấy ngọn đuốc, tớ phải dần dò mằm mò từng khúc tìm những chỗ thủng của đườngruột. Tất cả là 9 lỗ. Ruột thủng phẩn chảy tràn ra ngoài sẽ làm nhiễm trùng tất cả các bộphận khác. Không mổ nó cũng chết thôi, chi bằng cứ mổ may ra nó có thể sống. Tôi đãvá lại bằng chỉ may quần áo, tất cả những lỗ thủng đó, xong rồi tôi rửa bằng thuốc đỏ cả199 PHẢN KHÁNG PHẢN TỈNH THỰC HAY HƯ

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!