09.07.2015 Views

TRONG DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN NAM PHÂN ... - Giao cảm

TRONG DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN NAM PHÂN ... - Giao cảm

TRONG DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN NAM PHÂN ... - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Nhưng trong bài “Trung Đội” đăng trong tập chí “Văn Học" số 138, tháng10/1997, sự khựng lại của toán quân đi liền theo sau là những ý tưởng “mang oannghiệp”, chẳng khác trong thơ Nguyễn Bắc Sơn “chiến tranh này cũng chỉ một tròchơi” (ta nhận ra sự trùng hợp một lần nữa). Nhưng trong thơ Nguyễn Bắc Sơnkhông có sự giằng co giữa ý hướng làm thơ hào hùng và ý hướng hồi ức trung thựcbản năng sinh tồn của bất cứ con người nào:Người lính dẫn đầu không dám bướcToán quân dồn cục, đầu ngóp ngoiCó ai hụt cẳng trong đầm lụtTrắng mắt quân đi, đội súng dài....Đêm của âm binh về xứ khổGiày da bùn đặc trệ đôi chânRút lên như thể mang oan nghiệpDẫm xuống như còng kiếp tử sinh....Thì đi, ngụp mãi trong đồng sậyNgười ở đâu sao người không raSao người cứ ẩn làm ma xóTa đuổi hoài giữa bãi tha ma....Kẻ bỏ ra đi người ở lạiChiến tranh thì cái nghiệp oan chungChiếc xẻng cá nhân đào hối hảPoncho trùm che dãy Cù Mông.Có thể vì thấy viết như vậy thì không mấy hào hùng, nên trong bài “Trung Đội”in trong thi phẩm “Thơ Trần Hoài Thư”, tác giả bỏ các đoạn này hoặc sửa vài câucho bớt tính chất hồi ức có sao thì nói ra. Sự điều chỉnh này là dấu mốc cho ta biếtTrần Hoài Thư không có ý định làm thơ phản chiến như Nguyễn Bắc Sơn, mà phảnchiến làm gì khi đã tàn cuộc chiến, đã sống nơi hải ngoại. Trần Hoài Thư chỉ muốnlàm thơ có tính chất hồi ức sống thực của một Trung Đội Trưởng từng hành quân tácchiến. Chắc đó cũng là ý định Trần Hoài Thư muốn xác định một vị trí trong văn họcViệt Nam hải ngoại, một vị trí riêng biệt không giống ai, nói riêng là không giốngNguyễn Bắc Sơn.Chỉ riêng một bài thơ “Trung Đội” đã có nhiều hình ảnh sống thực khi đi hànhquân. Trần Hoài Thư muốn hồi ức sống thực, đầy đủ, nên ông đã thêm thắt nhiềulần, hoặc sửa lại câu thơ, bớt đoạn này, thêm đoạn kia, chẳng hạn lần thứ ba tôi đọctrong tuần báo Saigon Times vùng thung lũng San Gabriel thuộc Los Angeles, thấycó thêm những câu:Trung đội đã lâu rồi không nghỉLâu rồi, xuống núi, về bên kiaBên kia cũng vẫn là sinh tửMột chuyến đi ai biết trở về...Người lính dẫn đầu không dám bướcToán quân dồn cục, mình ngóp ngoiNgười sau níu giữ người đi trướcBì bõm quân đi súng đội đầu....Kẻ bỏ ra đi, người ở lạiChiến tranh thì cái nghiệp oan chung128 <strong>TRONG</strong> DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN <strong>NAM</strong>

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!