09.07.2015 Views

TRONG DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN NAM PHÂN ... - Giao cảm

TRONG DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN NAM PHÂN ... - Giao cảm

TRONG DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN NAM PHÂN ... - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS

You also want an ePaper? Increase the reach of your titles

YUMPU automatically turns print PDFs into web optimized ePapers that Google loves.

Đêm đêm ta dõi mấy từng saoTìm một không gian mới lạ nàoLấp lánh quê trời thơ hẹn bếnGiam mình quê đất mãi hay sao?Hoặc mấy ai không tán thưởng những thi thần của Đinh Hùng:Em đến mong manh vóc ngọc chìmTàn canh hồn nhập bóng trăng imTa van từng đóa sao thùy lệNghe ý thơ sầu vút cánh chim...Trái lại những bài thơ lạm phát tự do của các nhà thơ xu thời khó lòng tồn tại.Trong lịch sử khai phá Ngôn Ngữ Mới cho Thơ tại miền Nam, ta phải kể Nguyên Savà Thanh Tâm Tuyền đứng đầu. Nghệ thuật vị nghệ thuật lại một phen ưu thắng vớinhững bài thơ của họ. Sau đây là hai bài thơ tiêu biểu của hai nhà thơ này:HịchBằng hơi thở thiên thầnBằng giọng nói đam mêBằng ngón tay mầu nhiệmTa truyền:Hỡi Sài Gòn ban đêm mở cửaTa truyền:Hãy rộng mở bốn cửa thành Đông Tây Nam Bắc để thơ ta đi vào từ bốn phíachân trời và thân thể ta vào theo lối mặt trời đi.Hỡi bóng tối hãy cất lên doanh trại,Hãy trấn đóng những nơi hiểm yếu, những mạch máu kinh thành, những đại lộcông trường ghế đá công viên,Ta sẽ đi thanh tra những mái tóc bâng quơ, những cánh tay buồn, những mốisầu thơ dại.Ở trong mối sầu nhỏ bé ta sẽ nhìn thấy nỗi sầu địa ngục ở trong ta.Lúc ta đi phải tắt hết những đèn xanh đèn đỏ, trật tự cuộc đời cho rộng mởtrùng trùng cánh cửa hư vô, Những cột đèn phải thắp lên tinh tú...Cho ta đi vào với tâm hồn đau niềm kinh thành bỏ ngõ.Cho ta đi giữa phố rộng cây cao, những vườn hoa đóng cửa nhìn những lácành run rẩy mà nghe hồn thảo mộc thấm vào xương...Sao chỉ về đây nằm gối đầu lên giòng sông lớn giang tay dài đại lộ mà nghekinh thành thổi hơi buồn Trompette ban đêm.(Thơ Nguyên Sa)Một Chỗ Trên Ô-Tô-BuýtBuổi chiều vào chật khoan xe. Đèn thắp lênTiếng máy nổ bỗng thành tiếng cười dàiMưa xuống bên ngoài cửa sổ. Những bàn tay níu lấy vòng sắt lạnhMỗi ngày chúng ta đứng bên nhau không quen nhau.Thân mật ngó lên tóc rối nền trời khuyaNgó vào mắt hoang xa dòng sông không bờSau một ngày làm việc em mơ về mái ấm: khuôn mặt riêngTôi nghĩ về cuộc đời thẫm thầm hằng ngày.Trên những thành ô tô buýt người ta xô chạm vô tìnhTôi bám chặt cửa xe xin một chân đứngNhớ đến chúng bạn: một người bên xóm cỏ, một người ngoài Phú Thọ.152 <strong>TRONG</strong> DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN <strong>NAM</strong>

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!